Chương 135: Người Yêu Con Rất Đẹp Trai

Trước tuần thi đấu vòng PO, Ryu Minseok đã về nhà.

Lâu lắm nó mới trở về nên họ hàng cũng đều tới nhà nó để tụ họp cũng như để chúc mừng nó.

"Ây da Minseok lớn thật rồi, Tết năm nay cũng không về, mấy đứa em ngóng cháu lắm đấy."

Ryu Minseok gãi đầu cười.

"Cháu cũng tính về, nhưng dù sao cháu cũng muốn thử một lần đón Tết ở công ty xem thế nào, hơn nữa cũng là để luyện tập luôn, thời gian thi đấu cũng dày đặc quá, bọn cháu tranh thủ được lúc nào thì hay lúc đấy."

"Lớn hết cả rồi, mới ngày nào còn giữ khư khư cái hộp kẹo không cho các anh chị ăn, bây giờ đã là niềm tự hào của đất nước chúng ta rồi."

"Bác đừng nói quá vậy chứ, cháu vẫn chưa đến mức đấy đâu, cháu vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm."

Ryu Minseok mỗi lần về nhà cũng sẽ tăng đến mấy cân, lần này lại về mấy ngày liền, nó cũng cảm thấy má mình có một chút phính ra rồi. Nhìn bát cơm đang dần đầy đồ ăn, nó chỉ biết cười trừ.

"Mẹ, đủ rồi mà, còn ăn nữa thì con sẽ thật sự béo lên đấy."

"Béo lên một chút có sao, ăn nhiều lên thì mới có sức mà tập luyện chứ, mấy hôm trước ốm chắc cũng sút mất mấy cân rồi đúng không?"

"Nào có đâu mẹ, người ta chăm con lắm."

"Ai mà chăm nổi mày cơ chứ? Hồi mày còn bé mày chả kén ăn quá còn gì, đồ nào không vừa ý mày là mày vứt bỏ luôn, chăm mày mẹ cũng đến mất ngủ."

Ryu Minseok cười khanh khách.

"Con lớn rồi mà mẹ. Hơn nữa người ta kiên nhẫn lắm, nên con cũng phải thương người ta chứ."

"Đừng có mà làm khổ bạn như thế, bạn nào mà kiên nhẫn nổi với mày? Minhyung, Hyeonjoon hay Wooje, hay Sanghyeok?"

"Ai cũng yêu con mà."

Mẹ của Ryu Minseok tặc lưỡi một cái rồi đánh nhẹ vào tay nó.

"Thôi đi anh, anh cứ suốt ngày làm phiền các bạn thôi. Tôi chờ anh đem người yêu về đến sắp bạc cả tóc rồi đây."

Mấy người họ hàng ngồi xung quanh nó cũng bật cười rồi quay sang.

"Đúng rồi đấy, Minseok định bao giờ thì mới để các bác các dì được chúc mừng đây, chờ lâu quá rồi đấy nhé."

"Cháu mới 23 tuổi mà, bình thường người ta 30 tuổi mới kết hôn, cháu đẹp trai như vậy, không sợ ế."

"Ngốc lắm, 30 tuổi kết hôn nhưng cũng phải có thời gian để yêu đương tìm hiểu chứ, phải tranh thủ tuổi này kiếm người yêu đi, nếu không người khác sẽ tranh mất đấy, tới lúc đó ngồi đấy mà khóc."

Ryu Minseok cắn cắn đũa thở dài.

"Cháu đã trói người ta lại rồi, không ai bắt cóc được đâu."

"?"

"... Nói như này hơi bạo lực quá nhỉ, vậy thì... người ta đã đeo nhẫn của cháu rồi... không đi được đâu..."

"Hôn ai?"

Ryu Minseok chép miệng bật cười.

"Sao mẹ lại ngạc nhiên vậy? Mẹ muốn con mang người yêu về cho mẹ mà, giờ con có người yêu rồi mà mẹ lại ngạc nhiên vậy?"

"Người như anh có người yêu à? Người ta tính tình như nào mà chịu nổi anh?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!