Chương 7: Tiếp tục

Sau khi hàn huyên một lúc, bốn người tới nhà ăn dùng bữa.

Nhà họ Khương có quy định không nói chuyện trong khi ăn hoặc khi ngủ, vì vậy bà Từ và bố Khương tạm thời không hỏi Khương Thanh Thời về việc cô về nước.

Yên lặng ăn cơm xong, bố Khương và Thẩm Ngạn đến phòng làm việc nói chuyện công việc.

Khương Thanh Thời được bà Từ gọi lên tầng, bà nói lần trước đi xem show về có rất nhiều thương hiệu gửi túi mới tới, bà bảo cô chọn lấy mấy cái mình thích mà dùng.

Về mặt vật chất, Khương Thanh Thời chưa bao giờ thiếu thốn thứ gì.

Vừa vào phòng thay đồ, bà Từ đang đi ở phía trước đột nhiên nói:

"Bây giờ Thẩm Ngạn đã khỏe hơn chưa?"

?

Khương Thanh Thời sửng sốt giây lát, phản ứng hơi chậm: Gì ạ?

Bà Từ dừng bước, quay đầu nhìn cô với ánh mắt đầy thăm dò:

"Mẹ đang hỏi con về tình trạng sức khoẻ của Thẩm Ngạn."

Bà khẽ nheo mắt lại, bình tĩnh nói:

"Không phải con lẻn về đây là vì nó bị bệnh à?"

Vâng. Khương Thanh Thời lập tức hiểu ra, đáp ngay:

"Vừa rồi con không nghe rõ mẹ hỏi gì."

Cô khựng lại giây lát, lúc đối diện với ánh mắt của bà Từ thì có hơi căng thẳng:

"Sức khoẻ của anh ấy rất tốt, nếu không sao con yên tâm để anh ấy tới Giang Thành công tác chứ ạ?"

Nghe cô nói vậy, bà Từ mới thở phào nhẹ nhõm, dời ánh mắt khỏi Khương Thanh Thời rồi đi về phía trước:

"Con nên quan tâm nó một chút, dù sao các con cũng kết hôn rồi."

Bà biết Khương Thanh Thời không có tình cảm với Thẩm Ngạn, cũng bài xích hôn nhân thương mại.

Nhưng vậy thì đã sao, đa số các mối quan hệ cũng từ từ vun đắp mới đơm hoa kết trái được.

Khương Thanh Thời không nói gì.

Bà Từ cũng không đi sâu vào chủ đề này, thản nhiên hỏi:

"Lần này con sẽ ở đây bao lâu?"

Khương Thanh Thời: Con cũng chưa biết.

Cô cụp mắt xuống, nhìn bà Từ đang đưa lưng về phía mình qua tấm gương ở trên tường:

"Vừa khéo giáo viên của con có mở triển lãm tranh ở Bắc Thành, con về nước là vì muốn hỗ trợ công việc, xong chuyện này con mới quyết định bao giờ sang lại bên kia."

Vốn dĩ Khương Thanh Thời muốn ăn Tết xong mới quay lại trường, nhưng giờ phút này cô lại do dự.

Bà Từ gật đầu, hỏi:

"Con muốn ở bên kia bao lâu nữa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!