Chương 28: [Rất đáng yêu]

Kể từ khi kết hôn, đây là lần thứ hai Khương Thanh Thời gọi Thẩm Ngạn là ông xã khi ở bên ngoài.

Đây rõ ràng là một xưng hô rất bình thường, cũng rất danh chính ngôn thuận, nhưng lúc nói ra, Khương Thanh Thời lại có một loại cảm giác xấu hổ không thể diễn tả thành lời.

Hai tai cô đỏ bừng, tức giận trừng mắt nhìn Thẩm Ngạn, bản tính kiêu ngạo cố hữu của đại tiểu thư lại bộc lộ, không có chút sức mạnh nào uy hiếp anh:

"… Rốt cuộc anh có ăn không?"

Thẩm Ngạn nhìn dáng vẻ hống hách của cô, ánh mắt có hơi dao động, cảm xúc không rõ ràng.

Một lúc sau, khi Khương Thanh Thời sắp tức giận quay người rời đi thì anh mới thấp giọng đáp: Ừm.

Ừm cái gì? Hai mắt Khương Thanh Thời sáng lên, cô không có ý định buông tha cho anh dễ dàng như vậy.

Thẩm Ngạn liếc nhìn cô, nhưng vẫn rất chiều chuộng cô:

"Ăn đồ ăn vặt còn dư lại của cô Thẩm." Nói xong, anh dừng lại giây lát, giọng nói trầm thấp đầy ý trêu chọc vang lên bên tai cô, hỏi cô:

"Như vậy cô Thẩm có hài lòng không?"

Nghe thấy giọng nói mê hoặc từ tính của anh, Khương Thanh Thời giả vờ như không nhận ra ý trêu chọc của anh, thản nhiên nói:

"Miễn cưỡng chấp nhận vậy."

Thẩm Ngạn nhìn dáng vẻ của cô lúc này, nhẹ nhàng mỉm cười, cũng không vạch trần cô.

Mua đồ ăn vặt xong, anh lại đi mua rau và thịt. Thứ anh mua đều là những món yêu thích của Khương Thanh Thời.

Cô cúi đầu nhìn, Thẩm Ngạn nhận xét từng bức ảnh cô gửi cho anh, nói cho cô biết bức nào dễ nhìn thấy người qua đường, bức nào thiếu ánh sáng, bức nào phông nền lộn xộn.

Cuối cùng, anh chọn được sáu bức ảnh hoàn toàn không thể chọn ra được cho cô.

Khương Thanh Thời đọc nhân xét của anh, bị sự tỉ mỉ của người đàn ông này thuyết phục.

Cô nhìn sáu bức ảnh anh chọn, khoanh tròn một bức rồi gửi cho Thẩm Ngạn xem, hỏi anh: [Anh không cảm thấy biểu cảm của tôi trong bức ảnh này có hơi ngốc sao?]

Thẩm Ngạn: [Không cảm thấy.]

Khương Thanh Thời còn chưa kịp hỏi thêm câu nào, anh đã gửi đến một câu khiến cô có chút không chống đỡ được: [Rất đáng yêu.]

Lúc ở trong nhà hai người vẫn luôn điều chỉnh nhiệt độ liên tục, hoàn toàn không lo sẽ bị lạnh.

Thẩm Ngạn im lặng dời ánh mắt: Sắp xong rồi. Giọng nói của anh trầm xuống:

"Em vào phòng ăn đợi đi."

Khương Thanh Thời đang muốn đi vào phòng bếp nhìn qua món thịt kho tàu: …Ồ.

Một lúc sau, Thẩm Ngạn bưng đồ ăn đã chuẩn bị xong ra.

Ngoài món thịt kho tàu mà Khương Thanh Thời yêu cầu ra, anh còn làm trứng chiên tôm, cánh gà chanh và cải rổ xào.

Nhìn thấy các món ăn trên bàn, hai mắt Khương Thanh Thời sáng lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!