Chương 50: (Vô Đề)

Tối nay Khương Minh Chi và Tống Tinh ngủ cùng nhau.

Từ bé hai người đã vậy rồi, thỉnh thoảng Tống Tinh gây họa bên ngoài, không dám về nhà sẽ trốn đến nhà Khương Minh Chi.

Hai người chơi với nhau quên việc rắc rối kia đi rất nhanh, chơi đến tối mệt thì Tống Tinh chui vào trong chăn Khương Minh Chi, mặc áo ngủ của Khương Minh Chi, hai chị em tựa đầu sát nhau, chen nhau ngủ, tới đêm bố mẹ Tống Tinh đến tìm thấy con gái tay siết nắm đấm tròn ngủ ngon lành thì chẳng còn giận gì nữa.

Hôm nay, hai người nằm trên giường mặt đối mặt, Tống Tinh vươn xoa đôi mắt vẫn còn hơi sưng sau khi chườm đá của Khương Minh Chi, có chút đau lòng.

"Bà xấu quá đi." Tống Tinh mềm dịu nói, "Từ trước bà luôn là người xinh đẹp nhất trong số chúng ta, giờ tôi có thể vượt qua bà rồi."

Khương Minh Chi bật cười: "Được luôn."

Tống Tinh lại nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của Khương Minh Chi: "Bà định làm thế nào?"

"Nếu bác cả bà bắt bà ly hôn thì sao?"

Cô ấy đã biết tại sao Khương Minh Chi và Lộ Khiêm cãi nhau.

"Bà còn thích Lộ Khiêm không?" Cuối cùng, Tống Tinh dịu giọng hỏi.

Khương Minh Chi yên lặng nghe Tống Tinh hỏi.

Hỏi cô còn thích Lộ Khiêm không?

Cô vẫn thích Lộ Khiêm ư?

"Thích chứ." Sau đó, Khương Minh Chi tự nghe thấy câu trả lời của mình.

"Nhưng tôi không muốn ở bên anh ấy."

Cô thích Lộ Khiêm, đến bây giờ cô mới nhận ra mình thích Lộ Khiêm hơn bản thân cô nghĩ rất nhiều, cô không thể hết thích anh, cô thích đến mức khóc mắt sưng như quả đào, sau đó nằm dưới sàn mà ngủ. Có lẽ niềm yêu thích ấy bắt đầu từ ngày Lộ Khiêm tới Bình Thành, cũng có thể là từ ba năm trước, vào lần đầu tiên họ gặp nhau.

Nhưng cô cảm thấy bọn họ không thích hợp ở bên nhau.

Ngày hôm đó cô nghĩ rất nhiều, nghĩ rằng thật ra cô có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, cứ dựa theo cách mà Lộ Khiêm luôn làm khi xảy ra tranh cãi, khôi phục cuộc sống trước kia, sau khi cô thấy được bản chất của Lộ Khiêm, cô vẫn có thể lựa chọn bản thân vẫn tiếp tục đắm chìm vào sự dịu dàng và yêu chiều của Lộ Khiêm, có lẽ bọn họ có thể sống đến hết đời.

Sau đó cô sẽ trở thành Từ Tuệ Nhàn.

Mẹ kế của Lộ Khiêm, mẹ ruột của Lộ Lê.

Ở căn nhà xa xỉ nhất, sống cuộc sống giàu có nhất, không có thứ gì muốn mua mà không mua được, nhưng bà ấy phải kính cẩn gọi anh một tiếng cậu chủ Lộ Khiêm, bà ấy không thể làm chủ chuyện kết hôn của Lộ Lê, dù xảy ra chuyện gì, cái nhà đó cũng sẽ không có ai băn khoăn về sự tồn tại của bà ấy hay nghĩ đến cảm nhận của bà ấy.

Có lẽ người phụ nữ như thế thích hợp với Lộ Khiêm hơn, có lẽ trong tiềm thức của Lộ Khiêm, anh đã đặt cô vào vị trí ấy rồi.

Có lẽ đó là cuộc sống mà Từ Tuệ Nhàn muốn nhưng cô không muốn vậy.

Tình cảm nên đến từ hai phía, cô muốn Lộ Khiêm thích cô, quan tâm đến cô, đặt cô ở vị trí ngang bằng, bọn họ sống chung với nhau, tôn trọng hiểu cho nhau.

Khi mỗi ngày cô tự hỏi làm thế nào để người nhà chấp nhận Lộ Khiêm, khi bọn họ có thể cùng nhau cố gắng chậm rãi dựa vào bên đó thì Lộ Khiêm lại nói cho cô biết điều đó không thể.

Tống Tinh nghe Khương Minh Chi trả lời xong thì ngẩn người, lặng lẽ nghĩ đến gì đó, sau đó cả người cô ấy chen đến chỗ Khương Minh Chi.

"Mặc dù tôi không hiểu lắm nhưng tôi cảm thấy bà nói có lý lắm." Tống Tinh thì thầm.

Khương Minh Chi nghe vậy thì phì cười.

Mặc dù hôm nay Khương Minh Sùng giận nhưng không đi được nên không có mặt, Tống Tinh nghe tin bèn đến đây với cô.....

Khương Minh Chi ngoan ngoãn ở nhà phía tây Ninh Định, không đi đâu cả, mỗi ngày đổi một cách lấy lòng ông nội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!