Chương 39: (Vô Đề)

Lộ Khiêm chậm rãi mở mắt ra.

Anh nhìn thấy gương mặt tức giận, thậm chí có thể gọi là nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh của Khương Minh Chi.

Anh từng cho rằng tình cảm là thứ không thực tế nhất trên thế giới này.

Anh khịt mũi con thường, anh không cần nó, vĩnh viễn không muốn nó.

Nhưng có lẽ anh sai thật rồi.

Anh vẫn luôn bình tĩnh, tỉnh táo, chỉ có một lần kích động tột cùng.

Anh không biết thân phận của cô, không biết gốc gác của cô, không biết gì về cô cả. Nhưng anh vẫn hỏi câu đó.

"Kết hôn không?"

Chỉ vì trong nháy mắt anh nhìn cô, trái tim anh nói thế.

Khương Minh Chi vẫn vỗ ngực anh như trước.

Giây tiếp theo Lộ Khiêm hôn cô.

Anh dùng rất nhiều sức khi hôn, vươn mình lật người đè lên, ôm sau gáy Khương Minh Chi như muốn ép cô vào trong xương máu mình, Khương Minh Chi bị anh hôn đầu óc gần như chết máy trong nháy mắt, rõ ràng bây giờ cô đang phê phán hành vi đáng xấu hổ của nhà tư bản độc địa vậy mà nhà tư bản xấu xa ấy còn hôn cô khiến cô hít thở khó khăn.

Khương Minh Chi nghẹn ngào hai tiếng, gắng sức đẩy anh ra hai lần nhưng không thành công, người đàn ông đè cô như tường đồng vách sắt, cô bị động tiếp nhận, mãi đến tận khi có vẻ Lộ Khiêm hôn đủ rồi buông cô ra.

Khương Minh Chi gấp rút hít không khí tươi mới, cánh tay Lộ Khiêm chống ở bên cạnh người cô, hít thở nặng nề.

Khương Minh Chi mở miệng gọi anh: "Lộ Khiêm."

Lộ Khiêm đứng dậy, đỡ eo Khương Minh Chi kéo cô lên theo.

Khương Minh Chi chỉ cảm thấy cuống lưỡi còn mơ hồ đau: "Nếu như anh cảm thấy làm vậy là có thể bắt em im miệng thì anh sai rồi."

Cô dùng ngón tay chọc vào ngực Lộ Khiêm, tức giận: "Rốt cuộc trong chỗ này của anh là gì thế? Từ trước đến nay lương tâm của anh không biết đau sao?"

Lộ Khiêm: "Minh Chi."

Khương Minh Chi dừng cái tay quấy phá lại: "Hả?"

Lộ Khiêm hỏi cô: "Em có hối hận vì đến Las Vegas không?"

Khương Minh Chi đột nhiên sững sờ, mở to mắt: "Anh hối hận?"

Bây giờ nhà tư bản đã bắt đầu hối hận không ký thỏa thuận trước hôn nhân với cô rồi ư!

Lộ Khiêm: "Không hề."

Anh nghĩ, có lẽ đó là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này của anh.

Khương Minh Chi dựng thẳng eo, nắm lấy tay Lộ Khiêm: "Đúng rồi, tại sao khi đó anh lại đến Las Vegas?"

"Đừng nói với em là anh rảnh rỗi buồn chán đến chơi bời."

Bởi vì Lộ Khiêm đến đó ăn nhậu chơi bời giống cô, đều chẳng vui vẻ.

Đối diện với chất vấn của Khương Minh Chi, lần đầu tiên Lộ Khiêm mở miệng nói lý do của mình với cô.

Khương Minh Chi nghe xong thì ngây người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!