Khương Minh Chi thêm bạn Weixin với Lộ Lê xong thì lần đầu tiên thấy được cháu trai mà lần trước Lộ Khiêm muốn dẫn cô đến chơi trên vòng bạn bè của Lộ Lê.
Một cục thịt đáng yêu kế thừa hết gen của bố mẹ, bé con được đưa đến viện tiêm vaccine phòng bệnh, một giây trước không biết nguy hiểm cận kề, cười hi hi ha ha chào hỏi với chị y tá, cứ cười mãi, chị y tá cắm kim tiêm, đến khi tiêm xong, kim tiêm bị rút ra rồi cậu nhóc mới phản ứng ra hình như có gì đó sai sai, vừa nãy không biết xảy ra chuyện gì, sao mà cánh tay đột nhiên đau như thế, sau đó nụ cười dần cứng ngắc cuối cùng gào khóc ầm lên, BMG là tiếng cười không chút khách sáo của mẹ nhóc
- quý cô Lộ Lê, thậm chí còn bị đăng lên vòng bạn bè mời anh chị em bạn bè cùng thưởng thức.
Khương Minh Chi tan chảy trước sự đáng yêu ấy, lần đầu tiên cô thấy hóa ra xem trẻ con khóc khi tiêm phòng lại là một chuyện thích thú đến thế, cô thả like cho bài đăng của Lộ Lê.
Ban đầu Khương Minh Chi còn lo liệu Lộ Khiêm có bắt gặp cô trong danh sách ấn thích trong vòng bạn bè của Lộ Lê hay không, sau đó cô nhớ ra nếu như không phải vừa rồi Lộ Khiêm tới Bình Thành thì anh chẳng dùng Weixin, chứ đừng nói là lướt vòng bạn bè.
Cho dù anh nhìn thấy, thấy thì cứ thấy thôi, đến lúc đó cô giải thích sau, cũng chẳng sao cả.
Khương Minh Chi thả like cho Lộ Lê xong thì trở về giao diện chính, nhìn con số trên lịch.
Khương Minh Chi cảm nhận được một cách rõ ràng về cảm xúc không tên trong lòng mình, theo sự thay đổi của con số trên lịch, tâm tình đó của cô càng ngấm sâu.
Rõ ràng từ nửa năm trước, một năm mới gặp nhau một lần cũng không thế này.
Khương Minh Chi đặt cằm trên mu bàn tay.
Cô tự nhận rằng từ nhỏ sinh ra tại gia đình như vậy, trưởng thành trong hoàn cảnh gần như tất cả trưởng bối khác giới đều khoác bộ quân phục, bọn họ là nhóm người chính trực, thiện lương và nhiệt huyết, trung thành tuyệt đối nhất trên thế giới này, là hóa thân của hết thảy chính nghĩa và phẩm chất tốt đẹp, ngay cả Khương Minh Sùng lớn lên cũng theo học trường quân đội, đám con trai xấp xỉ tuổi cô trong khu phức hợp đa số đều có lựa chọn giống Khương Minh Sùng.
Bất kể ông nội hay là bác cả, Khương Minh Chi biết suy nghĩ từ trước đến nay của bọn họ luôn là muốn cô chọn một người trong số những chàng trai tốt trong khu phức hợp.
Thật ra điều này không phải không được, Khương Minh Chi nghĩ có lẽ hoàn cảnh trưởng thành của cô đã định sẵn cô nên ở bên chàng trai như thế.
Nếu như không phải cô tự ý âm thầm kết hôn.
Cô tự ý kết hôn, thậm chí còn gả cho một nhân vật phản diện đứng ở phía đối lập hoàn toàn.
Cô biết đó là hành vi phản nghịch lớn đến mức nào của mình, nhưng cô vẫn không nhịn được nhớ anh.
Cô lớn lên bên cạnh nhiều chàng trai tích cực tươi sáng như thế, sau này lại chọn giao mình cho một thương nhân kiêu căng lúc từ chối cô còn không quên nhắc cô kẻ mắt bị lem.
Đồng thời, dường như cô chưa từng hối hận về lựa chọn này.
Khương Minh Chi nâng cằm lên, nếu đã thừa nhận mình nhớ Lộ Khiêm thì cứ gọi cho video cho anh.
Chỉ cho phép nhà tư bản kiểm tra cô mà cô không được kiểm tra nhà tư bản sao?
Cuộc gọi được nhận.
Khương Minh Chi vốn tưởng rằng muộn thế này rồi Lộ Khiêm sắp đi ngủ, không ngờ lúc nhận điện, Khương Minh Chi thấy hình như phông nền đằng sau anh là văn phòng.
Có vẻ Lộ Khiêm cũng rất ngạc nhiên khi muộn thế này rồi mà Khương Minh Chi còn gọi điện cho anh: "Vẫn chưa ngủ sao?"
"Chồng ơi." Khương Minh Chi nhìn Lộ Khiêm trên màn hình, mở miệng gọi một tiếng khe khẽ.
Tối nay cô gọi chồng rất tự nhiên.
Ánh mắt Lộ Khiêm vô cùng dịu dàng: "Ừ."
Khương Minh Chi: "Sao muộn thế này rồi anh còn tăng ca?"
"Tối anh có về nhà không? Hay ngủ luôn ở văn phòng?"
Lộ Khiêm đáp: "Có phòng nghỉ ngơi."
Khương Minh Chi "Ồ" một tiếng, nhớ cách bố trí trong văn phòng tổng giám đốc luôn có thêm một phòng nghỉ ngơi không thiếu gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!