Lộ Khiêm nhìn tin nhắn thứ hai, xem lại cẩn thận hai lần, anh chậm rãi quay đầu sang nhìn Khương Minh Chi.
Dùng ánh mắt hỏi: Cái này là thật hả?
Khương Minh Chi cảm nhận được ánh mắt của Lộ Khiêm, nghẹt thở luôn, trong lòng thầm đâm Phí Âm hai nhát.
Cô giả ngu sững người, mấy lời chém gió của cô lại bị lôi ra thổi phồng trắng trợn, bây giờ không biết bị người lanh mồm lanh miệng nào tố cáo thẳng đến tận tay Lộ Khiêm thế này.
Xem ra Phí Âm bị cô vả mặt không cam tâm, muốn kéo cô xuống ngựa theo?
Lần trước chỉ có bức ảnh bắt gió bắt bóng mà cậu hai nhà họ Lộ gửi thẳng văn bản thông báo cho giới truyền thông, tỏ ý ghét bỏ Phí Âm ra mặt, lần này Khương Minh Chi chỉ vì nhân phẩm bùng nổ nhảy một bài ở tiệc sinh nhật của tổng giám đốc mà bắt đầu chém gió bôi nhọ danh tiếng của cậu hai họ Lộ ở bên ngoài, cậu hai nhà họ Lộ mà biết thì nghĩ thôi cũng thấy kết cục của cô khiến người ta hưng phấn.
Khương Minh Chi thầm chửi tranh giành ganh đua ở giới giải trí đúng là chẳng bao giờ hết thời, xảy ra chuyện cái là ai nấy đều ngóng trông cô gặp xui xẻo, giờ không biết có bao nhiêu người đang chờ xem trò hay.
Muốn Lộ Khiêm gửi văn bản thông báo cho truyền thông giống Phí Âm?
Khương Minh Chi lớn, Khương Minh Chi bé (Khương Minh Chi và Phí Âm – Tiểu Khương Minh Chi) đều mưu tính bám vào cậu hai nhà họ Lộ, vậy mà cả hai đều bị một văn bản thông báo làm mất mặt, việc này mà truyền ra thì chắc toàn giới có thể lôi ra làm trò cười suốt một năm liền.
Khương Minh Chi đen mặt, sau đó quay đầu sang nhìn Lộ Khiêm, trong lòng đột nhiên thấy kiêu ngạo không phục, thậm chí còn có cảm giác thoải mái quỷ dị.
Có khi cái người miệng lanh mồm lẹ kia chờ xem kịch vui phải thất vọng rồi, cô không phải Phí Âm, cô và Lộ Khiêm là vợ chồng son đàng hoàng đứng đắn, nếu Lộ Khiêm dám gửi văn bản gì đó thì cô cũng dám cho người nào đó không làm chuyện sinh hoạt vợ chồng cả đời.
Nhưng mấy lời cô chém gió bên ngoài thì...
Khương Minh Chi lặng lẽ cụp ngón chân lại, lông tơ cả người vô thức dựng hết cả lên.
Lộ Khiêm nhìn từ đầu đến chân Khương Minh Chi đều toát ra sự chột dạ mờ ám.
Không nói một lời phủ định nào hết, dùng dáng vẻ chột dạ lúc này lặng lẽ thừa nhận hành vi của mình.
Lộ Khiêm đột nhiên nhìn Khương Minh Chi bật cười thật khẽ: "Hóa ra trong hi vọng của bà Lộ, anh là người như thế?"
Khương Minh Chi im lặng không nói, tỉnh bơ rụt người lại, nghe Lộ Khiêm hỏi thì giây phút này chỉ hận không thể chui xuống lòng đất.
Lộ Khiêm cầm điện thoại lên, ấn lướt gì đó.
Điện thoại trong túi quần Khương Minh Chi rung lên.
Vừa nãy cô cầm cầm điện thoại của Lộ Khiêm, bây giờ mới là điện thoại của cô, cô vẫn để trong túi quần.
Khương Minh Chi yên lặng rút điện thoại ra, nhìn thấy tin nhắn Weixin mới, người gửi là... Lộ Khiêm?
Khương Minh Chi khó hiểu nhìn sang, không hiểu hai người đang ở cùng nhau còn gửi tin nhắn làm gì.
Lộ Khiêm nhẹ nhàng giải thích: "Bắt đầu từ hôm nay, bất cứ lúc nào cũng bám víu, gửi tin nhắn cho bà Lộ, ba phút không trả lời thì gọi điện kiểm tra, nhất định phải đưa bà Lộ về nhà, không đưa thì sẽ gào khóc xin, đầu tư phim cho bà Lộ đóng, thấp hơn một tỷ..."
Khương Minh Chi: "..."
Rốt cuộc lúc đó cô nổi khùng gì mà chém gió với Phí Âm mấy câu ấy cơ chứ!
Dưới lòng bàn tay là bờ môi hơi lạnh của người đàn ông, lúc đầu Khương Minh Chi chỉ muốn không Lộ Khiêm nói tiếp khiến cô xấu hổ không thiết sống nữa nên mới bịt miệng anh lại, nhưng tư thế này duy trì được vài giây, khi chạm mắt với Lộ Khiêm, Khương Minh Chi đột nhiên cảm thấy bầu không khí có chút quái dị.
Mặc dù Lộ Khiêm bị bịt miệng lại nhưng anh vẫn bình tĩnh nhìn cô.
Khương Minh Chi bỗng rụt tay về giấu sau lưng, ánh mắt né tránh: "Anh đừng coi là thật, em nói linh tinh thôi."
Lộ Khiêm nghiêm túc nhìn Khương Minh Chi: "Thế bà Lộ thật sự không muốn anh làm những việc đó sao?"
"Anh có thể thử."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!