"Năm đó phụ thân ta bị bệnh quấn thân, đau đớn chịu không thấu," Hạng Thuật bình tĩnh nói, "nếu được nghỉ ngơi, có thể sống được thêm ba năm nữa."
"Ta từng nghe, đại nhân Thuật Luật Ôn tuổi già bị vết thương thời chiến giày vò." Thác Bạt Diễm cũng nhớ ra, bèn nói.
Hạng Thuật gật đầu, bảo: "Khắc Gia Lạp xem bệnh cho phụ thân xong thì để lại một vị thuốc, nghe truyền là linh dược có thể trị được trăm bệnh."
Trần Tinh gần như lập tức nắm được mấu chốt, ngạc nhiên nói: "Gã trông thế nào?"
"Che mặt," Hạng Thuật đáp, "Trùm đầu, trên người có mùi cổ quái, là một người Hán, nhưng lại dùng tên người Hồ, hai chân đi đứng bình thường."
Trần Tinh: "..."
Hạng Thuật: "Gã bàn rất nhiều việc sống chết với phụ thân, phụ thân tin tưởng gã vô cùng, cuối cùng uống tất cả thuốc gã đưa. Sau đó, gã xuôi Nam rời đi, còn phụ thân ta bình yên rời khỏi thế gian này vào nửa đêm bảy ngày sau."
Trần Tinh cau mày, còn chưa kịp hỏi thì Hạng Thuật đã nói tiếp: "Nhưng giữa trưa hôm sau, thân thể ông ấy bị thi biến, lúc ấy ta còn chưa biết đến loại yêu quái gọi là 'Bạt', trơ mắt nhìn ông chết đi sống lại, trở thành hoạt thi..."
Trần Tinh không nhịn được lạnh cả lưng.
"May mà chưa hoàn toàn thành yêu," Hạng Thuật nói, "thì đã bị các trưởng lão trong tộc thiên táng. Giải quyết xong việc này, ta vẫn không tài nào yên tâm được, bèn rời nhà xuôi Nam, truy tìm tung tích kẻ đó. Vì thế mới phát hiện được cả thôn nô bộ Ngõa Luân đều biến thành hoạt thi ở nam ngạn Liêu Hà."
Hóa ra là vậy... cuối cùng Trần Tinh cũng biết được vì sao Hạng Thuật lại để ý lai lịch của Bạt đến thế.
Phùng Thiên Quân nói: "Chúng ta có thể giả thiết rằng, tên đại phu này chính là chủ mưu đứng sau chỉ điểm ca ta."
Hạng Thuật gật đầu.
Trần Tinh âm thầm suy tính, nói cách khác, ban đầu 'Bạt' phải uống một loại thuốc hòa tan nào đó, rồi mới tiến thành biến hóa. Nhưng hơn mười vạn hoạt thi ở đây, không có khả năng con nào cũng uống loại thuốc này, bằng không kẻ điều chế thuốc phải mệt bở hơi tai.
Bất kể ra sao, tuy điều Hạng Thuật nói ra không giải quyết được việc cấp bách hiện tại, song vẫn chỉ rõ cho họ mục tiêu.
Thác Bạt Diễm nói: "Thiên Trì, ngươi từng nhắc nhở khi giao chiến không được để cào trúng hay cắn bị thương, là vì sao?"
"Thi độc," Trần Tinh nói, "trên người Bạt chứa thi độc, nhất định phải cẩn thận hết mực."
Phùng Thiên Quân hỏi: "Bị cào trúng sẽ ra sao?"
"Sẽ chết," Trần Tinh đáp, "càng là hoạt thi không thối rửa trong thời gian dài, thi độc trên người sẽ càng mạnh, Bạt nghìn năm thậm chí có thể biến thi độc trên người thành chướng khí, cũng tức là thi chướng trong cổ mộ mà ta thường gọi."
Hạng Thuật đột nhiên nói: "Người trúng độc, không lâu sau cũng sẽ biến thành hoạt thi."
Trần Tinh lại không hề biết sau khi độc tính xâm nhập cơ thể lại có thể sản sinh biến hóa, Hạng Thuật nói tiếp: "Ta tận mắt thấy hai người sống sót trong nô bộ Ngõa Luân, mấy ngày sau bị thi độc phát tác biến thành Bạt."
"Còn có chuyện này ư?" Trần Tinh lẩm bẩm, nhưng nghĩ theo hướng đó mới giải thích trọn vẹn được mười vạn hoạt thi ở thế giới trong gương rốt cuộc từ đâu mà có!
Hạng Thuật: "Không những vậy, vũ khí của hắc ảnh võ sĩ cùng tướng lĩnh cũng chứa thi độc, phải hết sức cẩn thận."
Thác Bạt Diễm nhất thời thay đổi ánh mắt, theo bản năng quay đầu đi chỗ khác, tay phải ấn lên tay trái.
Đúng lúc này, bên ngoài phát ra tiếng động, Phù Kiên không đợi thông truyền đã đẩy cửa vào, Thác Bạt Diễm cùng Trần Tinh lập tức đứng dậy, chỉ có Hạng Thuật vẫn ngồi như cũ, còn Phùng Thiên Quân thì nhất thời không biết làm sao cho phải, đứng không xong mà ngồi cũng không yên.
Phù Kiên nói với Hạng Thuật: "Trinh sát báo về, trong thành Trường An tuôn ra lượng lớn 'Bạt' như lời các ngươi, đang vượt qua Tây Môn, dự đoán nội trong nửa ngày sẽ tới cung A Phòng."
Hạng Thuật im lặng không đáp, Phù Kiên nói: "Đến đây chỉ để nói rõ với các ngươi một chuyện, đã quay về Trường An, thì bằng bất cứ giá nào cũng phải tóm được chứng cứ công chúa Thanh Hà cùng Phùng thị là đồng đảng, bằng không Mộ Dung gia trả thù ngươi, trẫm không có chứng cứ sẽ không khiến lòng người tin phục. Vậy thôi, trẫm chuẩn bị đi đánh trận."
Hạng Thuật thở dài, chống kiếm đứng dậy, Phù Kiên cất giọng lạnh lùng: "Thuật Luật Không, ngươi muốn động thủ với trẫm sao?"
Trần Tinh toan cản lại, Hạng Thuật bỗng nói: "Người chết sẽ không tạo phản, ngươi không hạ thủ được, ta thay ngươi xử lý."
Phù Kiên cả giận: "Mộ Dung Thùy đang mang binh chống lại đàn Bạt đến từ phía Đông, Đại Thiền Vu, nếu trước trận ngươi trảm đại tướng bảo vệ quốc gia ta, chính là địch của người trong thiên hạ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!