Chương 49: (Vô Đề)

Về đến cửa hàng, chiếc quạt đang thổi vào người một mình Chu Hạ Hạ.

Tái Bồng lấy trong tủ lạnh lấy ra một quả dưa hấu lớn, vừa cắt ra, Hạ Hạ liền cảm thán một tiếng, vỏ dưa hấu mỏng mọng nước, hương thơm ngọt ngào lập tức tỏa ra. 

Tái Bồng cắt dưa hấu, nhìn thấy Hạ Hạ cầm miếng giữa lên, ông gật đầu:

"Miếng này ngọt nhất, ăn nhiều một chút."

Giây tiếp theo, miếng dưa hấu được đôi bàn tay trắng nõn đưa tới trước mặt ông, Chu Hạ Hạ cười ngọt ngào:

"Ông nội, ông ăn trước đi."

Tái Bồng không từ chối tấm lòng hiếu thảo của con cháu, nhận lấy cắn một miếng, trong lòng ngọt ngào.

Hạ Hạ cũng ăn một miếng, thấy ngon nên liền ăn miếng thứ hai. Lúc này, người bên ngoài sau khi làm xong việc liền đi vào.

Chu Dần Khôn đi vào tuy không nói gì, nhưng lại có một loại cảm giác áp bách khó hiểu, Tái Bồng hoàn toàn không phát hiện, thản nhiên nói:

"Đến đây ngồi ăn dưa hấu đi."

Mai Kim mới đến đây được vài tháng, đây là lần đầu tiên gặp Chu Dần Khôn. Nam giới có xu hướng nhạy cảm với người mạnh và người yếu hơn, mặc dù mấy ngày nay Chu Dần Khôn chỉ ngủ và bị mắng nhưng Mai Kim lại có chút sợ hãi đối với anh.

Anh ta nghe Tái Bồng nói thì nhường chỗ, Mai Kim không ngồi ở chỗ gần cô nhất nữa mà đi tới ngồi cạnh Tái Bồng.

Hạ Hạ vốn dĩ ngồi ở ghế ngoài, ghế bên trong cũng không dễ vào. Vừa nhìn thấy Mai Kim ngồi cạnh ông nội, cô lập tức đứng dậy đi vào trong, nhường chỗ ngồi bên ngoài.

Người đàn ông cũng không hề kén chọn, anh ngồi xuống cạnh cô, cô lại cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh. Chu Dần Khôn nhìn cô, cảm nhận được sự kiềm chế và lo lắng của người nào đó.

Hạ Hạ đang cầm một miếng dưa hấu chưa ăn trong tay, thấy Chu Dần Khôn nhìn mình, cô mím môi đưa miếng dưa hấu cho anh:

"Chú út, chú vất vả rồi."

"Hạ Hạ thật là hiểu chuyện."

Tái Bồng khen ngợi cô, nói tiếp:

"Chút nữa cậu dẫn con bé đi mua vài bộ quần áo thoải mái đi."

Lời này là nói với người ngồi bên cạnh cô.

Nói xong, Tái Bồng lại nhìn Hạ Hạ:

"Quần áo của cháu rất đẹp, nhưng lại không mát mẻ phải không? Mặc quần đùi như thế này, phơi nắng hai ngày chân sẽ ngứa và đỏ lên đó, ngoan ngoãn nghe lời, mua đồ giống ông nội nói ấy, hoặc là loại chú cháu đang mặc, vừa mát mẻ mà lại không bị cháy nắng."

Tái Bồng đã lên tiếng, cũng là muốn tốt cho cô, Hạ Hạ cảm động vô cùng, cô muốn gật đầu nhưng lại hơi do dự.

Chu Dần Khôn không thích ăn trái cây, vừa nhìn đã biết ngọt tới cỡ nào, liếc nhìn Mai Kim nói:

"Đi lấy chai nước đến đây."

Mai Kim lập tức đứng dậy, đi tìm nước đá trong ngăn mát đưa lại cho Chu Dần Khôn.

Tái Bồng hỏi:

"Anh có nghe thấy không?"

Chu Dần Khôn uống xong nước, đặt chai lên bàn:

"Không đi, con muốn quay về ngủ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!