Chương 41: (Vô Đề)

Mang tiếng là uống trà sáng mà kéo dài đến tận 11 giờ trưa, Chu Hạ Hạ ăn hết bánh trứng và bánh bao thủy tinh, cũng ăn hết phần lớn xíu mại hấp và bánh bao thịt nướng, cuối cùng còn uống một tách trà sữa kiểu Hồng Kông.

Kiều Toa Ngang ở đối diện kêu lên:

"Cháu gái, cháu vì đói quá nên mới ăn nhiều như thế, hay là bữa nào cháu cũng ăn như vậy?"

Chu Hạ Hạ đương nhiên không phải mỗi bữa đều ăn nhiều như vậy, chủ yếu là vì đồ ăn trong quán trà này ngon thật, hèn chi hàng trăm bàn trong đại sảnh đều kín chỗ, thứ hai là vì cô thực sự đói, cuối cùng là vì cô không biết buổi tối có có còn được ăn nữa không.

Tính sơ sơ thôi, chỉ riêng bữa ăn này cô đỡ nợ anh rất nhiều rồi. Mà phải một thời gian nữa cô mới rời đi được, nhưng nếu Chu Dần Khôn buổi tối không dẫn cô đi ăn thì chí ít cô cũng sẽ không đói.

Nghe được câu hỏi của Kiều Toa Ngang, Chu Hạ Hạ vô thức muốn nói ra sự thật, vừa mở miệng đã thấy Chu Dần Khôn đang nhìn mình. Cô chợt nghĩ, nếu như nói là do cô đói, chẳng phải là đang nói đi theo Chu Dần Khôn đến ăn cũng không đủ no hay sao?

Nghe nói đàn ông rất coi trọng thể diện, đặc biệt là trước mặt phụ nữ.

Chu Hạ Hạ thay đổi lời nói:

"Em ăn cũng hơi nhiều."

Kiều Toa Ngang nhìn thấy logo trên đồng phục của cô, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

"Bài tập ở trường của em không phải chuyện đùa đâu. Trẻ em cần phải ăn nhiều hơn mới có sức để theo kịp việc học. Thi đại học rất khó."

Sau khi nghe Tụng Ân nói về những kỳ thi tuyển chọn trước đó, Chu Hạ Hạ rất đồng tình với điều này, cô cũng nghiêm túc làm bài tập về nhà, vừa lo việc học, vừa phải tham gia các cuộc thi khác nhau, hơn nữa còn phải đạt điểm số cao, cô còn chưa bắt đầu học cấp 3 mà đã có thể tưởng tượng được việc này sẽ khó khăn đến mức nào.

Kiều Toa Ngang tốt nghiệp Đại học Chulalongkorn, tận mắt nhìn thấy cô ta, Chu Hạ Hạ cũng muốn học hỏi một chút.

Sau bữa ăn, cô đã chấp nhận rằng tính cách của Kiều Toa Ngang hoàn toàn khác với trên TV, cô thậm chí còn rất thích tính cách thật của Kiều Toa Ngang, tự tin, hào phóng, gợi cảm và hòa đồng, ngay cả một cô gái như cô cũng không thể rời mắt.

Đáng tiếc Kiều Toa Ngang vì nể mặt Chu Dần khôn nên mới thỉnh thoảng nói chuyện với cô cháu gái nhỏ của anh. 

Kiều Toa Ngang dành hầu hết thời gian đều nói chuyện với Chu Dần Khôn, còn Hạ Hạ và A Diệu lại im lặng ở bên cạnh họ.

Suốt cả buổi trà sáng, Kiều Toa Ngang chỉ uống một tách hồng trà, ăn một ít đồ ăn nhẹ, sau đó thân mật ôm lấy cánh tay người đàn ông bên cạnh, lôi kéo anh đi mua sắm.

Chu Dần Khôn dù sao cũng không có việc gì làm, đương nhiên là đồng ý.

Lúc lên xe, A Diệu và Chu Hạ Hạ ngồi phía trước, mặc dù cô đã thắt dây an toàn đúng cách, lại không dám nhìn xung quanh nhưng những tiếng thì thầm nho nhỏ và tiếng cười từ ghế sau vẫn truyền vào tai cô.

Chu Hạ Hạ âm thầm thở dài trong lòng.

Cô thật lòng cảm thấy có lỗi với Kiều Toa Ngang, cô ta vừa thông minh, xinh đẹp, lại có nhân cách tốt, có thể gia nhập làng giải trí Thái Lan và trở thành một nữ diễn viên nổi tiếng, gia cảnh chắc chắn cũng rất tốt, làm sao cô có thể... yêu một kẻ xấu chứ?

Kiều Toa Ngang có lẽ không biết gì cả. Cô ta chắc hẳn chưa từng nhìn thấy Chu Dần Khôn chặt ngón tay người ta, ép người ta ăn cái gì, dùng súng đánh vào đầu người ta rồi bóp cổ người ta cho chết.

Trông thì như đang trong thời kỳ yêu nhau mặn nồng, bọn họ chắc sẽ không chia tay đâu nhỉ? Kiều Toa Ngang sẽ kết hôn với chú của cô, sau đó rút lui khỏi làng giải trí và từ bỏ sự nghiệp vĩ đại của mình?

Lại càng đáng tiếc hơn.

Nghĩ đến đây, cô gái lại thở dài.

A Diệu đang lái xe bên cạnh nghe thấy, anh ta nhìn vào gương chiếu hậu, quả nhiên bắt gặp một đôi mắt sắc bén.

Phía sau vang lên một giọng nói Chu Hạ Hạ.

Người ngồi ở ghế phụ giật mình, không dám quay đầu lại, cũng không dám nhìn vào gương chiếu hậu.

Sau đó là giọng nói của Kiều Toa Ngang mang theo ý cười:

"Anh Khôn, sao lại hung dữ như vậy? Ai bảo anh hẹn hò còn mang theo trẻ con, em có chút xấu hổ đây nè."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!