"Cậu Trần, xem ra cậu không hiểu rõ tình hình của núi Ngọc Tuyền rồi.
" Thẩm Kình Thiên cười khổ nói: "Thật ra, tôi muốn phát triển núi Ngọc Tuyền hơn bất kỳ ai khác, dù sao tôi cũng mượn núi Ngọc Tuyền để lăn lộn cho đến bước bây giờ, nói núi Ngọc Tuyền là cha mẹ quần áo của tôi cũng không có gì là quá.
"
"Tuy nhiên, núi Ngọc Tuyền quá lớn, núi cao và hiểm trở, Thẩm mỗ đã dùng sức lực của cả nhà họ Thẩm mất hết 10 năm cũng chỉ khai phá được một phần tư, thậm chí vào giai đoạn sau, chuỗi vốn suýt chút nữa bị đứt gãy, công ty phá sản rồi.
Vì vậy, ba phần tư còn lại, Thẩm mỗ hiện tại thậm chí còn không dám nghĩ tới.
"
Trần Dật Thần chỉ cười không nói gì, từ trong lời nói của Thẩm Kình Thiên, anh có thể nghe ra được, Thẩm Kình Thiên cũng rất muốn khai phá núi Ngọc Tuyền, nhưng một mình ông ta không có dạ dày lớn như vậy.
"Tổng giám đốc Thẩm, nếu như cộng thêm tôi vào thì sao?" Trần Dật Thần cười nói, Thẩm Kình Thiên không có dạ dày lớn như vậy, nhưng anh có!
Hay là nói nhà họ Trần ở đằng sau anh có!
Trần Dật Thần cũng đề ra mục đích chân chính của mình, khai phá núi Ngọc Tuyền chỉ là một mặt, quan trọng hơn, Trần Dật Thần muốn mượn cơ hội này, thử thăm dò giới hạn của nhà họ Trần.
Núi Ngọc Tuyền là một cơ hội tuyệt vời.
Hàng ngàn tỷ không là gì đối với nhà họ Trần, nhưng cũng tuyệt đối không ít.
Anh lại muốn xem thử xem, nhà họ Trần vì anh, rốt cuộc sẽ nguyện ý trả giá lớn đến thế nào.
Sắc mặt Thẩm Kình Thiên thay đổi, ông ta cũng không ngờ, Trần Dật Thần này lại dứt khoác như vậy, vừa đến lần đầu mà đã dám đụng vào cái động không đáy núi Ngọc Tuyền này rồi.
Thẩm Kình Thiên đương nhiên là không biết mối quan hệ vi diệu giữa Trần Dật Thần và nhà họ Trần, nếu như ông ta biết Trần Dật Thần đầu tư vào núi Ngọc Tuyền, căn bản là chưa nghĩ qua để kiếm tiền, ông ta chỉ e là sẽ khóc lên mất.
"Cậu Trần… Nếu cậu Trần thật sự chịu đầu tư, thì chuyện này chắc chắn sẽ diễn ra một cách suôn sẻ thôi.
" Thần sắc Thẩm Kình Thiên vui mừng, vội vàng mở miệng.
Phát triển núi Ngọc Tuyền không chỉ là vấn đề tiền vốn mà còn có cả kỹ thuật, tài nguyên và các loại khó khăn khác mà ngay cả người giàu nhất Thương Châu là ông ta cũng không có cách, nhưng nếu như có Trần Dật Thần gia nhập, vậy thì sẽ có rất nhiều vấn đề được giải quyết dễ dàng.
Dù sao đứng sau Trần Dật Thần là nhà họ Trần ở Kinh Đô, có nhà họ Trần, đừng nói là một cái núi Ngọc Tuyền, mà cho dù là 10 cái, chỉ e là cũng có thể xử lý được.
Bởi vì cái loại đại gia tộc đó, không chỉ đại diện cho tài phú, mà còn có quyền thế nữa!
Nhìn bộ dạng động lòng của Thẩm Kình Thiên, bề ngoài Trần Lâm trông điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại có khổ mà không nói được, ông ta rất muốn lớn tiếng nói cho Thẩm Kình Thiên biết, tên tiểu tử Trần Dật Thần này đang đào hố cho ông đó, ngàn vạn lần đừng nhảy xuống!
Nhưng ông ta không dám nói như vậy, bởi vì Trần Ứng Long đã dặn dò ông ta, bất luận thế nào đi nữa cũng không được để người ngoài biết, mối quan hệ thật sự giữa Trần Dật Thần và nhà họ Trần!
Rất hiển nhiên, Trần Dật Thần cũng nhìn ra điểm này, cho nên anh mới không sợ như vậy.
Trần Lâm cười khổ, tối hôm qua ông ta vừa dùng dương mưu 15 tỷ tiền phẫu thuật khiến cho Trần Dật Thần ăn lỗ.
Sáng hôm nay, Trần Dật Thần lại dùng dương mưu trả lại cho ông ta, hơn nữa còn là một dương mưu giá trị gần 150 ngàn tỷ!
Đây là Trần Dật Thần đang thị uy a!
Thần sắc trong mắt Trần Lâm càng thêm phức tạp, ông ta đột nhiên cảm thấy, bản thân mình căn bản là nhìn không thấu người cậu chủ bị ruồng bỏ trước mặt này.
"Vậy Tổng giám đốc Thẩm có ngại hợp tác với tôi không?" Trần Dật Thần giống như lão hồ ly, mỉm cười hỏi.
"Ha ha, có thể hợp tác với cậu Trần, là vinh hạnh của tôi.
" Thẩm Kình Thiên cười lớn nói, trước đây còn đang nghĩ nên làm thế nào để lôi kéo quan hệ với Trần Dật Thần, để ôm đùi lớn của nhà họ Trần a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!