"Haha, anh bạn, cậu nhận nhầm người rồi.
" Trần Dật Thần khẽ cười hai tiếng, anh phát hiện ra chàng trai trẻ tuổi này có chút tức giận, quỳ lâu như vậy, vậy mà không phát hiện ra anh là đàn ông.
Sau khi nghe thấy giọng nói Trần Dật Thần, cuối cùng chàng trai trẻ cũng phát hiện ra điểm không đúng, vẻ mặt anh ta thay đổi rõ rệt: "Anh là ai?!"
"Tôi là bạn của Dao.
" Trần Dật Thần nói thật.
"Nói dối! Ở trong nước Dao không hề có bạn là con trai, rốt cuộc anh là ai?!" Chàng trai trẻ ném bó hoa hồng xuống đất, hung hăng hỏi.
Trần Dật Thần có chút bất lực nói: "Tôi thật sự là bạn của Dao.
"
"Tôi không tin! Anh cho tôi vào, tôi muốn đi vào hỏi Dao.
" Chàng trai trẻ nói xong, giơ tay ra, định đẩy Trần Dật Thần ra.
"Không được, bây giờ cậu không thể đi vào.
" Trần Dật Thần cau mày, chắn trước mặt chàng trai trẻ tuổi.
Mặc dù đây là nhà của Từ Dao, nhưng bây giờ Hạ Nhược Y đang tắm rửa, đương nhiên anh không thể để người đàn ông khác xông vào.
"Anh là cái thá gì, dựa vào cái gì mà không cho tôi vào, ông đây là chồng chưa cưới của Dao!" Chàng trai trẻ tức giận, nói xong liền giơ tay lên, định tát Trần Dật Thần một cái.
Nhưng tay của anh ta vẫn chưa chạm vào mặt Trần Dật Thần, cổ tay đã bị bàn tay to lớn của Trần Dật Thần giữ chặt.
"Tôi nói một lần cuối cùng, bây giờ anh không thể đi vào!" Trong giọng nói của Trần Dật Thần mang theo một chút lạnh ý, cho dù đây là nhà của Từ Dao, bây giờ anh đang ăn nhờ ở đậu, đương nhiên không thể làm theo ý mình giống như trước đây, nếu không chàng trai trẻ tuổi này sớm đã nằm trên mặt đất rồi.
"Con mẹ nó! Bỏ ra!"
Khuôn mặt chàng trai trẻ đỏ bừng bừng, anh ta phát hiện ra người đàn ông trước mặt nhìn có vẻ rất gầy nhưng sức lực ở tay lại vô cùng lớn, anh ta cảm nhận được cổ tay của mình giống như đang bị một cái kìm sắt kẹp chặt, không có cách nào để thoát khỏi.
Trần Dật Thần lạnh lùng cười một tiếng, lại tăng thêm một chút sức lực.
"A! Đau! Đau!"
Chàng trai trẻ thê thảm hét lên một tiếng, nửa quỳ nửa đứng trên mặt đất, đau đến mức chảy cả nước mắt, anh ta cảm nhận được Trần Dật Thần chỉ cần bóp một cái, sẽ bẻ gãy cổ tay của anh ta.
"Còn muốn đi vào không?" Trần Dật Thần lạnh lùng hỏi.
"Không vào nữa, anh mau thả tôi ra đi!" Đau đớn giống như bị xé rách khiến khuôn mặt chàng trai trẻ trở nên méo mó.
"Hừ.
" Trần Dật Thần lạnh lùng cười một tiếng, lúc này mới buông tay ra.
"Con mẹ nó!"
Sau khi Trần Dật Thần buông tay ra, chàng trai trẻ vẫn không biết tốt xấu, trực tiếp nâng lọ hoa ở cửa lên đập vào đầu Trần Dật Thần.
Lần này Trần Dật Thần không khách sáo với anh ta nữa, dễ dàng tát anh ta một cái khiến anh ta bay ra, người vẫn chưa chạm đất, trên không trung đã xuất hiện một ít máu.
"Trần Dật Thần, anh đang làm gì vậy?" Từ Dao khoan thai đi tới.
Trần Dật Thần lạnh lùng liếc nhìn Từ Dao, anh phát hiện người phụ nữ này giả vờ quá giỏi, rõ ràng biết chàng trai trẻ này đã đến, nhưng vẫn đứng ở bên cạnh xem trò vui, rất rõ ràng, Từ Dao muốn mượn tay anh, xử lý chàng trai trẻ tuổi này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!