Nghe được thái độ của Chủ tịch huyện Tiết Văn Long, Liễu Kình Vũ nhíu chặt hai hàng chân mày lại. Hắn biết rằng Chủ tịch huyện nhất định là không hề coi trọng ý kiến của mình, điều này làm cho hắn không biết phải làm sao.
Giờ phút này, ngoài cửa sổ trời càng ngày càng tối, gió càng lúc càng lớn, tiếng sấm đã bắt đầu ầm ầm vang vọng khắp nơi, những tia chớp như con rắn uốn lượn thỉnh thoảng lóe lên trong không trung.
Ngọn đèn trong văn phòng đã bật, dựa vào ánh sáng đèn, Liễu Kình Vũ nhìn vị trí đập nước Quan Sơn và đập nước thượng du Cảnh Lâm trên bản đồ, trong lòng tràn đầy lo âu. Liễu Kình Vũ vô cùng rõ ràng, một khi mưa to liên tiếp ba ngày ba đêm, có là đập nước cũng rất khó có thể chịu đựng.
Chờ đợi chỉ thị từ Huyện sao? Bí thư Huyện ủy điện thoại không gọi được, Chủ tịch Huyện không coi trọng, căn bản không có khả năng sẽ có chỉ thị gì. Chờ Bí thư Đảng ủy thị trấn Thạch Chấn Cường tổ chức hội nghị sao? Càng không thể nào. Đối phương căn bản cũng không hề coi trọng mình.
Nguy cơ đang ở trước mắt, đã không thể đợi thêm được nữa. Lợi ích của dân chúng lớn hơn Trời, không thể đợi được, nhất định phải mau chóng động viên quần chúng di dời tài sản quan trọng cũng như gia cố đập chứa nước, nhất định phải nghĩ mọi biện pháp bảo đảm an toàn tính mạng và tài sản cho dân.
Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ lập tức đứng dậy đi đến văn phòng làm việc của Phó chủ tịch thị trấn Hồ Quang Viễn. Lúc này Hồ Quang Viễn đang ngồi xem phim ở máy tính, thấy Liễu Kình Vũ đi vào lập tức tắt trang web đi, cười đứng dậy nói:
- Tiểu Liễu đến à?
Có chuyện gì sao?
Trong lúc nói chuyện, giọng điệu tuy rằng khách khí nhưng xưng hô lại hạ thấp Liễu Kình Vũ rồi.
Liễu Kình Vũ không khỏi nhướn mày, lạnh lùng nói:
- Phó chủ tịch Hồ, ông vẫn nên gọi tôi là Chủ tịch thị trấn Liễu thì hơn, ông gọi tiểu Liễu tôi nghe có chút không quen.
Liễu Kình Vũ mặc dù là mới vào quan trường nhưng hắn đã ở trong quân đội nhiều năm như vậy, thực hiện qua rất nhiều nhiệm vụ khó khăn, tình huống gì chưa từng gặp qua, Hồ Quang Viễn cố ý hạ thấp mình, Liễu Kình Vũ làm sao có thể không nhìn ra.
Thấy Liễu Kình Vũ đã nghe ra, Hồ Quang Viễn chỉ có điều cười ha hả, nói:
- Được, Chủ tịch thị trấn Liễu đến có chuyện gì?
Liễu Kình Vũ sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Phó chủ tịch thị trấn Hồ, tôi vừa rồi đã nghiên cứu rất kỹ tình hình của thị trấn Quan Sơn cũng như đập nước Quan Sơn.
Quan Sơn là một vùng đất trũng, hàng năm đều có mưa to, tình hình giao thông của các thôn rất xấu, đến máy kéo cũng không dễ dàng ra vào, mà đập nước lại vừa vặn xây dựng phía trên thị trấn, dung lượng chứa 5.000.000m3, là đập nước ở giữa mức nhỏ và trung, một khi mưa to liên tiếp thì mực nước trong đập chứa sẽ dâng lên, một khi ngập quá đê đập thì thị trấn Quan Sơn sẽ bị lũ lụt bao phủ.
Nếu đập nước không thể chịu được thủy áp mà bị vỡ tung, nước sẽ tràn vào thị trấn, hậu quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Hồ Quang Viễn nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy, trên mặt lộ vẻ áy náy nói:
- Chủ tịch thị trấn Liễu, thật là ngại quá, ngài tới chậm một chút rồi, Bí thư Thạch vừa thông báo cho tôi là một lát nữa sẽ cùng ông ấy đi xuống dưới xã để tiến hành điều tra nghiên cứu, chưa biết lúc nào sẽ về. Hay là ngài tìm người khác vậy.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Nghe Hồ Quang Viễn nói như vậy, Liễu Kình Vũ cũng không có cách nào, chỉ có thể xoay người rời khỏi.
Liễu Kình Vũ chân trước vừa mới rời đi, Hồ Quang Viễn liền nhanh chóng soạn một tin nhắn gửi cho nhiều người.
Khi Liễu Kình Vũ đi tìm những Đảng ủy viên thị trấn khác, nếu không phải là đang có công việc thì cũng là đang sắp xếp công việc. Liễu Kình Vũ chỉ tìm được Phó bí thư Đảng ủy thị trấn Tần Duệ Tiệp.
Tần Duệ Tiệp cười đứng dậy từ phía sau bàn làm việc, mời Liễu Kình Vũ ngồi lên salon sau đó cũng ngồi xuống đối diện. Hai bên bắt đầu cẩn thận đánh giá lẫn nhau.
Theo đánh giá của Tần Duệ Tiệp, Liễu Kình Vũ thân hình cao lớn, khoảng chừng 1m90 nhưng lại rất cân xứng, làn da màu đồng có vẻ vô cùng khỏe mạnh, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt to tràn đầy cương nghị và tự tin. Mặc dù đối phương chỉ mới 22 tuổi nhưng nhìn lại vô cùng chín chắn.
Ở trong mắt Liễu Kình Vũ, Tần Duệ Tiệp khoảng chừng 25, 26 tuổi, cao khoảng trên dưới 1m75, dáng người săn chắc, cô mặc một bộ đồ công sở màu đỏ vô cùng bắt mắt.
Tần Duệ Tiệp quả thực rất xinh đẹp, cho dù đã cố ý mặc trang phục công sở và vấn tóc lên để thêm phần nghiêm trang nhưng vẻ đẹp của cô vẫn khiến cho Liễu Kình Vũ cảm thấy rung động.
Nhất là ngồi đối diện trên salon, đôi chân thon dài thẳng tắp không chút tì vết của cô khiến cho hắn kinh ngạc, chỉ bằng đôi chân và dáng người này của Tần Duệ Tiệp, cô làm người mẫu tuyệt đối không tệ.
Tuy rằng rất kinh ngạc trước vẻ đẹp của Tần Duệ Tiệp nhưng Liễu Kình Vũ rất nhanh đã thu hồi ánh mắt, trên mặt lộ vẻ nghiêm trọng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!