Thuyền buôn lướt trên dòng sông chảy xiết, ba cô gái trên thuyền nảy sinh tranh cãi. Hai người trong đó kiên quyết muốn đi thành Thiên, người còn lại thì phản đối.
"Người thành Thiên giết cha mẹ và em trai ta, ta tuyệt đối không đi thành Thiên!" Cô gái có tóc đen mắt nâu, mặt mày tái nhợt nói.
Thành Thương Nhân đã không còn tồn tại nữa rồi, các phe phái trong thành tự tranh giành nhau đến loạn xà ngầu, mà thế lực ngoài thành thì nhân cơ hội xâm nhập vào, gây xích mích các bên, thậm chí còn tự ra tay, đợi đến khi người trong thành phản ứng kịp thì tình hình đã không còn cứu được nữa.
Phủ thành chủ và phần lớn nhà đều bị đốt trụi, người nào đốt chẳng thể truy ra được nữa. Đợi đến khi lửa tắt, trừ đá xây tường thành, trong thành chỉ còn sót lại một đống phế tích, không còn bất kỳ chứng cứ hay manh mối nào.
Những thương nhân có năng lực tập trung lại, tập hợp đội săn thú và thủy thủ tạo điểm tụ cư mới, không chịu cúi đầu trước bất cứ thế lực nào. Một nhóm nhỏ thương nhân đầu quân cho các thành, dốc sức phục vụ cho thành chủ. Dân thường trong thành trở thành nhân công và đầy tớ, nếu may mắn, sẽ được đội săn thú trong thành đó nhận vào, thoát khỏi thân phận thấp hèn, tiếp tục trở thành bình dân trong thành lần nữa.
Dược sĩ trong thành thì bị tranh đoạt.
Ra tay đầu tiên là thành Thợ Săn, thành chủ Tiêu Môn ra điều kiện rất tốt, cũng hứa hẹn rằng sẽ đảm bảo an toàn cho dược sĩ trong thành Thợ Săn, cũng cung cấp nguyên liệu dồi dào cho họ, điều kiện là điều chế dược phẩm dựa theo số lượng và chủng loại quy định. Gần một phần ba dược sĩ đồng ý với điều kiện này, chủ động leo lên xe cải tạo của thành Thợ Săn.
Thành Thiên, thành Hồng và thành Hắc cũng theo sát sau đó, nhưng điều kiện đãi ngộ không bằng thành Thợ Săn, nên dược sĩ mời chào không bằng người trước.
Linh Lan có khả năng điều chế dược phẩm, nhưng căm thù đội săn thú cướp bóc trong thành, không tiếp nhận lời mời nào, rồi bị người thành Hắc ép buộc giam lại, cô phải lợi dụng độc dược giấu trong người mới có thể thoát ra ngoài.
Tina và Mina trốn ra ngoài cùng với cô, hai ả khác với Linh Lan, chủ động tới chỗ thành Hắc, thấy đãi ngộ khác một trời một vực so với tưởng tượng nên muốn chạy trốn.
Ba người hợp sức giết chết tên cai ngục, cướp một chiếc thuyền buôn sắp vận chuyển da thú và vải vóc, xuôi theo dòng nước, bỏ thành Thương Nhân nay đã trở thành phế tích lại đằng sau.
Qua mấy ngày đi thuyền, thức ăn trên thuyền sắp hết, khi ba người bàn về hướng đi kế tiếp thì nảy sinh mâu thuẫn.
"Thành Thiên là lựa chọn tốt nhất!" Tina có mái tóc dài vàng óng ánh, cặp mắt xanh lam, không giống chút nào với mẹ mình, mà giống người cha đã mất của mình hơn.
"Thành Thợ Săn toàn là thứ liều mạng, chúng ta không thể đến đó. Mà chúng ta mới giết người thành Hắc trốn thoát, thành Hồng lại cách quá xa, chỉ có thể đi thành Thiên mà thôi. Mặc dù có hơi khổ ải, nhưng vẫn tốt hơn là lang thang trong đồng hoang." Mina ủng hộ ý kiến của Tina.
Hai chị em này là song sinh, dung mạo không chỉ giống nhau, mà tư tưởng cũng như nhau.
Hai ả đã sớm tính với nhau, một khi đến được thành Thiên thì cắt lưỡi Linh Lan, rồi tặng cô cho đấu trường thú trong thành, đổi lấy quyền được ở lại trong thành, rồi sẽ bán da thú và vải vóc trao đổi lương thực, như vậy mới có thể giúp hai ả sống sót qua thời kỳ khó khăn nhất. Thời gian còn dài, dựa vào dung mạo và thủ đoạn của hai ả, kiểu gì cũng có thể tìm được mấy thằng ngu tới sai sử, cuộc sống sẽ không kém là bao hồi ở thành Thương Nhân.
Linh Lan biết điều chế dược phẩm, hai ả biết. Thuốc cô giấu trong người đã dùng hết, hai ả cũng biết.
Cùng trốn đi là vì vô tình gặp gỡ, cũng là tình thế bắt buộc. Nhưng cô ta rất ngạo mạn, chắc chắn không muốn bị sai sử, nếu không thể có ích thì dứt khoát hủy hoại cô ta vậy.
Hai đánh một, hai ả có lợi hơn nhiều.
Trong mắt Tina và Mina, Linh Lan đã là một con dê sắp bị làm thịt. Hai ả sẽ không để cô có cơ hội vùng lên, phải cắt đầu lưỡi cô, đập nát tay cô, thế thì sẽ không có ai biết khả năng điều chế dược phẩm của cô cả.
Thấy Linh Lan đột nhiên phản đối kế hoạch đi thành Thiên, hai chị em liếc nhìn nhau, đồng thời ra quyết định, rút dao găm giấu sau lưng ra, một trái một phải lao về phía Linh Lan, mũi sao sắc bén tránh khỏi mặt cô, nhằm về phía vai và đùi, đâm xuống.
Linh Lan đã sớm đề phòng, gần như ngay lúc hai ả ra tay thì lùi nhanh về sau, cùng lúc đó cúi người xuống, mạo hiểm tránh khỏi công kích của Tina, nhưng bất cẩn bị Mina quẹt qua làm bị thương chân.
Máu chảy ra khỏi miệng vết thương, Linh Lan nhịn đau, cắn răng rút thanh dao găm tùy thân ra, đỡ mũi dao của Tina quét qua lần nữa, đồng thời giơ cái chân bị thương lên, ra sức đạp vào bụng Mina.
Ba người đánh nhau trên trên boong tàu, một dao rồi lại một dao, Tina và Mina phối hợp ăn ý, Linh Lan dần rơi vào thế hạ phong.
Cặp chị em song sinh nở nụ cười khát máu, mỗi người cầm dao đâm vào tay Linh Lan, định bụng khiến cô mất khả năng phản kháng. Mà Linh Lan cũng cười rộ lên, nụ cười tràn đầy hung tàn.
"Tụi mày tính sai cả rồi!"
Trong lúc nói, Linh Lan quăng dao găm đi, hai tay tóm chặt lấy tay Tina và Mina, móng tay đâm sâu và da thì hai ả, cơ thể chợt ngửa ra sau, hướng thẳng xuống dòng sông chảy xiết.
Tina và Mina hoảng hốt, hai ả liều mạng bắt lấy mạn thuyền, nhưng bị trượt tay, chỉ biết sợ hãi trợn hai mắt, rơi vào trong nước cùng với Linh Lan.
Ả đàn bà này sao lại có thể lực mạnh đến như vậy?!
Trên sông bắn ra ba tung tóe ba đóa bọt nước màu trắng, hai chị em rơi xuống nước ra sức vùng vẫy, cố gắng tránh thoát lực hút của dòng sông, bơi tới một tảng đá lớn nhô ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!