Một cuộc chiến dư luận nho nhỏ, tuyên bố Nguyễn Nguyễn chính thức nhập cuộc.
Thế nhưng hai nhân vật chính ở nhà ngủ li bì ba ngày. Ngày thứ tư xuống lầu cùng Đào Tẩm, Trần Phiêu Phiêu đánh mạt chược, thua hai trăm tệ.
Ngày thứ năm, An Lộ gửi tin nhắn, nói: " [Điện Thờ] bước vào giai đoạn tuyên truyền.
"Nguyễn Nguyễn âm thầm chờ đợi, nhưng trên mạng lại sóng yên biển lặng, một chút tin tức cũng không lộ ra. Ngày thứ sáu, Thi Nhiên hỏi nàng, tối nay có buổi biểu diễn của Vương Nhữ Thi, có muốn đi xem không. Vương Nhữ Thi được coi như tiểu thiên hậu của giới ca hát hiện nay, cũng là người đầu tiên trong ba năm gần đây mở concert vạn người ở sân vận động Bắc Thành, vé từ sớm đã bán hết. Nguyễn Nguyễn mặc áo ngủ, nằm trên giường đọc sách, hai cẳng chân bắt chéo lắc lư nhẹ nhàng:"Chị có vé à?"
"Không có.
"Thi Nhiên đứng bên ngoài phòng thay đồ chọn quần áo. Nguyễn Nguyễn đặt quyển sách xuống, nghiêng đầu."Trước tiên hỏi em, là chỉ đơn thuần muốn đi xem concert, hay là có thể cùng chị bị chụp lại," Thi Nhiên nói, "Điều này quyết định cách chị lấy vé."
"Như thế nào?"
Nguyễn Nguyễn bắt đầu hứng thú.
"Thông thường những người bạn có chút giao thiệp trong giới, nếu muốn mời em góp mặt quảng bá cho concert của cô ấy, sẽ liên hệ với người quản lý gửi vé, nếu nhận, thì đại diện cho việc ngầm đồng ý xuất hiện trong ống kính, đối phương có thể giới thiệu và tương tác trên sân khấu," Thi Nhiên cúi đầu thử vòng tay, cổ tay trắng nõn được sợi bạc ôm lấy, như nâng niu một nắm tuyết, "Nếu không muốn lên hình, chúng ta sẽ không thông qua đội ngũ của đối phương, có thể, tự mua, hoặc tìm bạn bè."
"Vì vậy, nếu em chỉ muốn đơn thuần thưởng thức một buổi concert, vậy chị nhờ người đi mua vé phòng riêng, sau khi khai mạc rồi mới vào. Nếu em có thể bị chụp lại, chị để Tiểu Lâm đi liên hệ với người quản lý của cô ấy."
"Chị quen Vương Nhữ Thi?"
Nguyễn Nguyễn mím môi hỏi.
"Không quen." Thi Nhiên lắc đầu.
"Vậy." Nguyễn Nguyễn không hiểu, không quen biết mà có thể trực tiếp tìm đội ngũ đối phương sắp xếp vé, hơn nữa lại ngay trong ngày diễn ra concert?
"Cô ấy sẽ cho chúng ta sao?"
"Sẽ."
"Tại sao?"
Thi Nhiên quay đầu nhìn nàng một cái, lại cúi đầu, từ đầu đến chân nhìn quét bản thân một lượt, rồi nhìn về phía Nguyễn Nguyễn, nghiêng đầu.
Nguyễn Nguyễn trong nháy mắt liền cong mày cong mắt, bật cười thành tiếng, ánh mắt Thi Nhiên ám chỉ rất rõ ràng —— bởi vì cô ấy là Thi Nhiên. Nếu người khác làm vậy, Nguyễn Nguyễn có thể sẽ cảm thấy quá tự tin, nhưng ánh mắt Thi Nhiên lại lạnh nhạt, tỏ ra rất chân thành.
Thi Nhiên cúi người chọn nhẫn, nghĩ nghĩ, cũng cười.
"Lại để chị giả vờ thành công rồi." Nguyễn Nguyễn mím môi cười, khẽ nói.
"Lại đây chọn quần áo," Thi Nhiên cũng rất hiểu ý Nguyễn Nguyễn, "dù gì cũng muốn bị chụp mà."
"Vâng thưa sếp." Nguyễn Nguyễn cười tủm tỉm đặt sách xuống, áo ngủ lướt qua bắp chân.
Đường đến sân vận động Bắc Thành vì sự náo nhiệt của concert mà tắc nghẽn không lối thoát, đèn giao thông một mảng đỏ rực. Bầu trời tối sầm lại được thắp sáng bởi những ngọn đèn đường ngay ngắn, hai bên có cờ quảng cáo và hộp đèn tuyên truyền Vương Nhữ Thi, đủ loại tạo hình nhìn đến hoa cả mắt.
Bên ngoài sân vận động có từng nhóm từng nhóm fan, rất nhiều người mặc đồng phục hội, có tổ chức phân phát vật phẩm cổ vũ, còn có những người bán hàng rong trải chiếu bày bán đồ tự làm.
Nguyễn Nguyễn ghé vào cửa sổ xe nhìn, xe của họ được dẫn vào lối vào phía sau, trực tiếp đi đường dành cho nhân viên.
Sân khấu bốn mặt được dựng bằng thép, màn hình lớn và âm thanh đang được điều chỉnh, trong không khí có sự thư giãn và căng thẳng đặc trưng trước giờ khai mạc.
Hai người bọn họ ngồi vào vị trí trung tâm hàng thứ ba trong sân, khu vực này không bán vé ra ngoài, bên cạnh đều là một số lãnh đạo cấp cao của các nhãn hàng, người phụ trách của các công ty âm nhạc và bạn bè trong giới, vì vậy cho đến khi hai bên lần lượt ngồi đầy, cũng không có ai dành quá nhiều sự chú ý cho Thi Nhiên và Nguyễn Nguyễn.
Đây là một trong những khu vực gần âm thanh và vũ đạo nhất, nhưng cũng là khu vực ít sôi động nhất.
Vương Nhữ Thi trên sân khấu vừa hát vừa nhảy, còn những người trong giới ngồi bên dưới chỉ lắc nhẹ light stick, trong tiếng reo hò vang dội như sóng biển phía sau, giống như bị nhấn nút tắt tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!