Ăn cơm tối xong, Nguyễn Nguyễn lấy hợp đồng ra, bày lên bàn trà, mời Thi Nhiên giúp nàng xem qua.
Nàng theo thói quen quỳ gối trên sàn gỗ, còn Thi Nhiên ngồi trên ghế sofa phía sau, tỉ mỉ đối chiếu từng điều khoản một.
Thỏa thuận chấm dứt hợp đồng với công ty cũ đã có hiệu lực, để chắc chắn, Nguyễn Nguyễn vẫn dời thời gian hợp tác với công ty quản lý của Tân Thần sang hai tháng nữa, vừa vặn khoảng thời gian này công ty mới có thể tìm kiếm đội ngũ cho nàng, thời gian tới nàng không có lịch trình làm việc, tự mình lo liệu cũng được.
Dù sao Thi Nhiên cũng có kinh nghiệm, những chỗ Nguyễn Nguyễn còn thắc mắc cô đều rõ ràng rành mạch, Nguyễn Nguyễn vừa nghe vừa ghi chép lại.
Nàng từng chịu không ít thiệt thòi vì trình độ văn hóa không cao, nhưng nàng rất ham học hỏi, luôn ghi nhớ lời cô giáo tiểu học từng nói "một trí nhớ tốt không bằng một ngòi bút mòn
". Hợp đồng xem gần xong, Thi Nhiên nhẹ nhàng ném tập tài liệu về phía mặt bàn:"Cô ấy cho em mức chia sẻ lợi nhuận cũng không tệ.
"Điều kiện cũng không hà khắc. Nguyễn Nguyễn mím môi cười, quay lưng về phía cô viết chữ, nhỏ giọng nói:"Có nguyên nhân từ chị."
"Tôi?"
"Em nói với cô ấy, là chị bảo em tìm cô ấy, nhìn vẻ mặt của cô ấy chắc là hiểu lầm rồi, nên chúng ta nói chuyện rất thuận lợi. Có lẽ cô ấy nghĩ ký hợp đồng với em, cũng coi như bán cho chị một ân tình.
"Thi Nhiên nhàn nhạt cười. Nguyễn Nguyễn lấy bút ký tên ra ký, mỗi bên giữ một bản, phải ký rất nhiều chỗ, hơn nữa không được ký liền nét, nàng cẩn thận ký tên, lại nghe thấy Thi Nhiên phía sau hỏi:"Em suy nghĩ thế nào, lại muốn ký hợp đồng với cô ấy?"
Hai người họ thậm chí cũng không quen biết nhau lắm.
"Em không với tới được nhiều tài nguyên lắm, hơn nữa, lần trước chị nói với em rằng cô ấy muốn xây dựng IP, nên em muốn gắn bó sâu sắc với cô ấy, như vậy từ phim chiếu mạng đến phim điện ảnh, khả năng giữ nguyên dàn diễn viên ban đầu có cao hơn chút không? Em không biết."
Nguyễn Nguyễn viết từng nét từng nét hai chữ giống nhau, miệng theo thói quen lẩm nhẩm mấy lần, dừng một chút, lại nói: "Còn nữa."
"Dự án này là cấp A, nghe mọi người nói, còn muốn giành lấy nguồn lực tuyên truyền tốt nhất của nền tảng, điều này chứng tỏ độ quan tâm sẽ không thấp, độ thảo luận về việc lựa chọn diễn viên giai đoạn đầu cũng sẽ không thấp."
"Em không có danh tiếng, cũng chẳng có bất kỳ bối cảnh nào, nếu đột ngột được chọn làm nữ chính, sẽ bị người ta suy diễn lung tung, có khi còn ảnh hưởng trực tiếp đến danh tiếng của em và bộ phim."
"Nhưng nếu em là nghệ sĩ ký hợp đồng của nhà sản xuất thì lại khác.
"Nguyễn Nguyễn nói rất thẳng thắn, nhà sản xuất đường đường chính chính lăng xê nghệ sĩ của mình, là thứ có thể đưa ra trước mặt mọi người, nghe hay hơn nhiều so với những lời đồn đoán về quy tắc ngầm không rõ ràng. Thật biết động não, Thi Nhiên nhướng mày. Một lát sau, cô đưa ra câu hỏi tiếp theo:"Nếu đã muốn nhờ mối quan hệ của tôi để Tân Thần ký hợp đồng với em, tại sao không trực tiếp tìm tôi?
"Dù sao thì Thi Nhiên cũng quen thuộc với nàng hơn nhiều. Nguyễn Nguyễn ký xong, kiểm tra lại lần cuối:" Bởi vì giữa em và chị, chẳng có con bài thương lượng nào cả."
Giọng nàng nhỏ nhẹ, như một chú mèo con không bao giờ làm người khác bị thương.
"Bộ phim này là do chị cho em, em dùng tài nguyên của chị, rồi lại đàm phán với chị, đàm phán thế nào cũng là..." Nàng rụt người về phía sau, đôi vai gầy guộc dựa vào thành ghế sofa, dùng ánh mắt mềm mại từ dưới nhìn lên Thi Nhiên, "Lấy mỡ dê rán mỡ dê à?"
Nàng không có lý do để Thi Nhiên cho thêm một lần lợi ích nữa, chỉ càng mắc nợ ân tình lớn lao mà thôi.
Thi Nhiên cúi đầu nhìn nàng, nàng cười ngoan ngoãn lại e thẹn, kèm theo một chút tinh ranh không dễ dàng bộc lộ ra trước mặt người khác, tạo nên một khía cạnh mà Nguyễn Nguyễn chưa từng cho ai thấy.
Nàng là một cô gái nói được làm được, sẽ cố gắng bộc lộ hết mình với người mình thích.
Thi Nhiên càng ngày càng cảm thấy thoải mái khi ở bên nàng, đưa tay sờ cằm nàng: "Tôi là dê à?"
"Không biết." Nguyễn Nguyễn đáp lại trên lòng bàn tay cô.
"Không biết?"
"Em cũng vẫn đang tìm hiểu chị." Nàng nhỏ giọng nói một cách chân thành.
Nguyễn Nguyễn chính là kỳ diệu như vậy, thỉnh thoảng nàng sẽ dùng tư thế nhún nhường, nói ra những lời tấn công với Thi Nhiên, giống như lúc này.
Thi Nhiên mỉm cười, thu tay về, bảo Tiểu Lâm lên, đưa hợp đồng xuống lầu cho Tân Thần.
Lúc mở cửa, tiện thể cầm túi rau tươi mà nhân viên phục vụ khách sạn vừa mang tới vào, sau đó búi tóc lên cùng Nguyễn Nguyễn nấu cơm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!