Từ phòng livestream bước ra, Tề Viện lập tức muốn đi tính sổ với ban tổ chức, Thư My thì túm chặt lấy người dẫn chương trình đang định chuồn, giọng nghiêm khắc: "Ai cho phép cậu hỏi chuyện diễn viên đóng thế trong buổi phát sóng hả? Khi ký hợp đồng tôi đã nói rất rõ, tuyệt đối không được nhắc đến bất kỳ chuyện gì liên quan đến diễn viên đóng thế. Vừa rồi các người làm cái gì thế hả?"
Người dẫn chương trình ôm chặt xấp giấy trong tay, cười gượng: "Chị Thư My, tôi cũng chỉ là người đi làm thuê, đâu phải người phụ trách lên kịch bản. Với lại hiệu quả không tốt sao? Trong phòng livestream hôm nay đã có hơn hai mươi vạn người đang xem đấy."
Thư My không muốn nghe giải thích, cô ta nói thẳng: "Vậy thì gọi cả người lên kịch bản lẫn người phụ trách ra đây."
Người dẫn chương trình mặt mày khổ sở. Xung quanh đám quay phim, trợ lý chẳng ai dám lên tiếng, từng người một đều quay đi. Cậu ta giật áo khỏi tay Thư My, nói: "Chuyện này biên kịch cũng không biết gì, là do cấp trên của chúng tôi sắp xếp cả."
"Vậy thì dẫn chúng tôi đi gặp cấp trên của các cậu, đúng rồi, cả giám đốc phụ trách liên hệ với chúng tôi nữa." Thư My cực kỳ bực bội. Tề Viện nổi tiếng đến ngày hôm nay, gần như chưa từng gặp phải kiểu người làm việc vô trách nhiệm thế này. Trước kia chỉ cần Tề Viện đưa ra một yêu cầu, thậm chí cô ta nói trên bàn không muốn thấy loại đồ trang trí nào đó, người phụ trách cũng phải lập tức đổi ngay trong đêm, tuyệt đối không để cô ta thấy thứ gì chướng mắt.
Địa vị, danh tiếng, vị thế của cô ta chính là được xây nên như vậy. Thời gian trôi qua, cả giới đều hiểu rõ quy tắc của Tề Viện. Mà hôm nay quy tắc lại bị phá vỡ.
Điều đó có nghĩa là họ đã không còn coi trọng cô ta. Đương nhiên phải tính sổ.
Người dẫn chương trình thở dài một tiếng, vừa đẩy vừa né, hết cách.
"Chị Thư My tìm tôi có chuyện gì vậy?" Một giọng nữ từ phía sau vang lên. Thư My và Tề Viện đồng loạt quay đầu lại, thấy một người phụ nữ mặc đồ công sở, khí thế không hề kém cạnh ai, trên mặt đeo cặp kính không gọng bước vào.
Thư My bật cười lạnh, buông người dẫn chương trình ra, liếc tấm thẻ đeo trước ngực người phụ nữ kia – Phó tổng. Tốt lắm. Cô ta nói: "Cô là phó tổng phải không, bài phỏng vấn kia là do cô quyết định?"
Người phụ nữ kia gật đầu: "Đúng, là tôi."
Cô ta nhìn qua số liệu có người đưa đến, khẽ cười: "Số liệu rất tốt mà, lượng người xem trực tuyến cao, quà tặng cũng không ít. Trong vòng mười mấy phút, lượng fan của cô Tề tăng vùn vụt, còn tạo được độ hot cho chủ đề."
Thư My bước lên một bước: "Cho dù không nhắc tới chủ đề đó, Tề Viện cũng vẫn có khả năng tăng lượng fan. Điều tôi muốn hỏi là, tại sao không làm theo quy tắc của chúng tôi?"
Nữ phó tổng đẩy iPad trở lại, nhìn Thư My rồi lại nhìn sang Tề Viện.
Tề Viện đeo kính râm, khoanh tay nghịch tóc, dáng vẻ cao ngạo. Nữ phó tổng hơi mỉm cười, nói: "Câu hỏi này, cô Tề và chị Thư My đây có thể đi hỏi Tinh Diệu."
Động tác hờ hững nghịch tóc của Tề Viện khựng lại, cô ta ngẩng mắt: "Ý cô là gì?"
Nữ phó tổng lễ độ cười, xoay người bỏ đi.
Thư My cau mày, kéo Tề Viện rời phòng livestream, quay lại xe. Tề Viện ngồi thẳng lưng: "Tinh Diệu đã đầu tư vào chương trình lớn này sao?"
Thư My nhìn dòng chủ đề trên Weibo đang leo nhiệt độ.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều đang bàn tán chuyện Ôn Sơ làm diễn viên đóng thế cho Tề Viện, nói rằng Tề Viện coi như đang làm từ thiện, vừa cho tiền vừa chẳng cần làm gì, kết quả lại bị cô ta phản bội.
Dư luận nhìn qua vẫn ổn. Thư My đưa chủ đề cho Tề Viện xem, nói: "Chuyện Tinh Diệu xen vào buổi phỏng vấn của em thì không bàn, nhưng em xem chủ đề với độ hot đi. Chẳng lẽ Cố tổng đang muốn bù đắp gì đó cho em? Ít nhất hiện giờ dư luận đang nghiêng về phía em."
Cơn giận trong lòng Tề Viện khi nhìn thấy dư luận hiện tại cũng dịu bớt đôi phần.
Cô ta liếc sang chiếc điện thoại bên cạnh, chẳng lẽ Cố Trình dùng cách này để xin lỗi cô ta?
Đúng lúc đó.
Trang chính thức của Tinh Diệu có động tĩnh.
Ngay tại thời điểm dư luận nóng nhất, họ tung ra sáu đoạn video cắt ghép.
Đoạn đầu tiên là cảnh quay phim nữ hiệp – từ lúc Ôn Sơ mặc lên người bộ đồ nữ hiệp, đứng trước ống kính, đạo diễn vừa hô "bắt đầu", cô rút kiếm múa, xoay người, ngả lưng, tà áo đỏ tung bay, từng chiêu thức đều mang khí chất hiệp khách, động tác liền mạch. Đây chính là cảnh quay từng gây bùng nổ. Chỉ khác là lần này có quay mặt cô, thậm chí trong video còn nghe được tiếng đạo diễn: "Cô Ôn, phiền cô diễn lại một lần nữa."
Đoạn video thứ hai, là toàn bộ cảnh Ôn Sơ đóng thế cho Tề Viện trong phim nữ hiệp, kéo dài hơn hai tiếng, ngay cả vài cảnh quay cùng nam chính với bóng lưng cũng đều có. Chú thích: chỉ cắt khoảng một phần ba cảnh quan trọng, còn lại hai phần ba chưa tung ra.
Đoạn thứ ba là phim điện ảnh truy bắt trên đường cao tốc – cũng chính là bộ phim giúp Tề Viện đoạt giải Ảnh hậu. Phim quay trên con đường bụi mù vắng bóng người, cảnh cưỡi mô
-tô, lao lên mui xe kẻ xấu, nữ chính mặc đồ da cực ngầu. Bộ phim này sau khi ra rạp ba ngày đã bùng nổ, bởi hình tượng nữ chính vừa oai hùng vừa lôi cuốn, cộng thêm cốt truyện hấp dẫn. Nhưng thực tế, gần như toàn bộ cảnh hành động hơn hai tiếng đồng hồ đều do Ôn Sơ đảm nhận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!