Chương 171: (Vô Đề)

A Mộc Lặc lắc đầu, "Thật đáng tiếc, ta nhớ ngươi đã rất lâu, ta còn phái người ngày ngày qua Thiên triều đi tìm ngươi, nhưng khi đó ngươi đột nhiên biến mất, ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi, không nghĩ tới hiện tại cư nhiên lại gặp được ở chỗ này. Đúng rồi, Bùi đại nhân đâu? Hắn không có việc gì đi?"

A Mộc Lặc nói xong liền đi đến phía trước một bước, muốn cất bước đi vào bên trong hiệu thuốc.

Kỳ Trường Ức bỗng nhiên tức giận đóng cửa lại trước mặt A Mộc Lặc, sau cánh cửa nói, "Bùi ca ca mới không cần ngươi quản!"

Thừa Phong nhẹ nhàng ghé bên tai Kỳ Trường Ức, nhỏ giọng nhắc nhở, "Điện hạ, chúng ta hiện tại đang ở hoàn cảnh xấu, hắn trì hoãn không giết chúng ta, không biết là xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng chúng ta vẫn là không nên chọc giận hắn."

Kỳ Trường Ức một tay để ở trên cửa, đối với Thừa Phong thở dài, hắn đã thực nỗ lực khắc chế cảm xúc của chính mình, nhưng vừa rồi vẫn là không kiềm chế được.

"Nhưng A Phong, ta không muốn hắn tiến vào"

Bên ngoài A Mộc Lặc thật sự dừng bước, không có xông vào, trong lòng hắn sớm đã có tính toán.

"Không có việc gì, nếu Bùi đại nhân hiện tại bị thương, ta đây có thể buông tha các ngươi, bất quá, hy vọng khi Bùi đại nhân tỉnh lại, ngươi giúp ta đem phong thư này giao cho hắn, hắn đọc xong tự nhiên sẽ hiểu."

Phía dưới khe cửa quả thực có một phong thư được đẩy vào, Thừa Phong nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là nhặt nó lên.

"Được rồi, tất cả rút lui."

A Mộc Lặc nói, "Nhóc con, nhất định phải nhớ kỹ, lần này là ta buông tha các ngươi."

Tất cả binh lính Man tộc đang bao vây bên ngoài hiệu thuốc đều theo thứ tự rút lui.

Kỳ Trường Ức không tin cẩn thận nhòm qua khe cửa, nghe được tiếng bước chân bên ngoài theo quy luật rời đi, nhìn Thừa Phong hỏi, "A Phong, bọn họ thật sự đã rút lui rồi sao?"

Thừa Phong gật gật đầu.

Kỳ Trường Ức đem cửa đẩy ra một chút khe hở, nhìn bên ngoài trống rỗng, hắn đẩy cửa mở toang ra, trên đường phố rộng lớn như vậy đã không còn bóng dáng người Man tộc.

Trong thành vẫn còn lưu lại đầy xác người cùng những vũng máu lớn ghê người.

Nơi này vẫn là không an toàn, bọn họ phải mau mau rời khỏi mới được.

Thừa Phong cõng Bùi Tranh hôn mê bất tỉnh, Kỳ Trường Ức đi theo bên cạnh hắn, bọn họ dọc theo tiểu đạo rời khỏi An Lí Thành.

Dọc theo tiểu đạo các bá tánh rút lui lúc trước khỏi An Lí Thành, ở bên đường thậm chí đều còn có thể nhìn thấy đồ đạc của các bá tánh bởi vì hoảng loạn chạy trốn lưu lại.

Cứ như vậy không ngủ không nghỉ đi liên tục gần ba ngày, rốt cuộc mới chạy tới tòa thành tiếp theo.

Nơi này cũng là cửa thành đóng chặt, nhưng bất đồng chính là tòa thành này đã có quân đội Thiên triều đóng quân, tương đối an toàn hơn rất nhiều.

Hơn nữa cổng tòa thành này có thủ vệ đang bảo vệ, chỉ cần là dân chạy nạn khu vực biên cương lưu vong đến, toàn bộ tiếp thu vào thành dàn xếp ổn thỏa.

Sau khi đến cửa thành, cùng thủ vệ cửa thành giải thích lại tình huống, rất nhanh quan viên trong thành liền chạy tới, đưa bọn họ tới rồi một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi.

Vị quan viên này rất thanh liêm chính trực, tuy rằng vẫn luôn không quá tán thành những việc Bùi thừa tướng làm, nhưng thủ đoạn của Bùi thừa tướng hắn vẫn là có chút kính nể, thấy thương thế Bùi Tranh nghiêm trọng, còn tìm lang trung tốt nhất trong thành tới cứu trị cho Bùi Tranh.

Kỳ Trường Ức không yên lòng, canh giữ ở trong phòng, động tác hắn xử lý vết thương so với lang trung còn am hiểu hơn vài phần.

Chén thuốc cũng có hạ nhân phụ trách sắc đang bưng vào, Kỳ Trường Ức lần này cảnh giác hơn đặt ở trước mũi ngửi, xác định không có vấn đề, mới đút thuốc cho Bùi Tranh.

Suốt một ngày một đêm, Bùi Tranh mới tỉnh lại.

Lúc tỉnh lại sắc trời cũng đã tối, trong phòng chỉ có một giá nến thắp sáng, ngọn đèn dầu leo lắt.

Nằm bò bên mép giường là một thân ảnh nho nhỏ, bởi vì quá mệt mỏi nên ngủ đến ngon lành, trong tay nhỏ vẫn luôn bắt lấy góc chăn Bùi Tranh.

Thừa Phong đúng lúc đi vào phòng đưa thuốc cho Bùi Tranh, nhìn Bùi Tranh vừa tỉnh, định nói chuyện, Bùi Tranh ý bảo hắn không cần lớn tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!