Chương 27: (Vô Đề)

Lại thêm một lần ghen tuông

Hai tiếng trước, tại nhà hàng trên du thuyền.

Lê Thanh và Trì Dữu đang trên đường đi tìm những bạn cùng phòng khác. Nhân lúc chỉ có hai người, Lê Thanh liền nói chuyện về buổi dạ vũ tối nay.

"Tiểu Dữu, buổi dạ vũ tối nay, em có muốn khiêu vũ với giáo sư Bạch không?"

"Em..."

Trì Dữu hơi do dự, rồi chớp mắt liên tục, cười như thể để che giấu cảm xúc.

"Không có đâu ạ."

"Nhưng mà, nếu không có gì thay đổi, giáo sư Bạch chỉ có thể đi cùng Tống Thất Nguyệt thôi. Dù sao họ cũng là họ hàng, mà với tính cách của giáo sư Bạch, cô ấy sẽ không đi với ai khác."

Lê Thanh thở dài.

"Nếu giáo sư Bạch mở lời, Tống Thất Nguyệt chắc chắn sẽ đồng ý, hai người họ chắc chắn sẽ thành một cặp. Chị đã hỏi Tảo Tảo và Mộ Chanh rồi, hai người họ cũng đã có người chọn rồi. Giờ biết làm sao đây? Chị chẳng biết phải đi cùng ai nữa."

"Chị Lê...

"Trì Dữu muốn nói lại thôi. Lê Thanh cố gắng cười với Trì Dữu:"Không sao đâu, cùng lắm thì chị sẽ chọn một người lạ làm bạn nhảy. Tuy chị không quen với người mới, nhưng chỉ cần được đi chơi cùng mọi người, chị có thể chịu đựng một chút mà."

Trì Dữu: "Chị..."

Lê Thanh:

"Không sao đâu, em đừng lo cho chị. Em cứ thử mời giáo sư Bạch đi, dù khả năng cô ấy đồng ý rất nhỏ, nhưng chỉ cần đó là điều em muốn làm, thì cứ làm thôi. Chị thật sự không sao, em không cần phải để tâm đến chị đâu."

Dù Lê Thanh nói như vậy, nhưng khi nghe những lời ấy, lòng Trì Dữu lại trỗi lên nhiều cảm giác áy náy.

Vốn dĩ chị Lê đã cực khổ tổ chức chuyến đi này chỉ để mừng sinh nhật cho nàng, làm sao nàng có thể để chị ấy chịu thêm ấm ức.

Từ lúc ăn cơm xong đến khi ngồi bên bàn dài trong phòng chờ, trong lòng Trì Dữu vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện này.

Thực ra mà nói, nàng không phải không muốn thử mời lại Bạch Lộ Châu, lỡ đâu, lỡ đâu lần này cô giáo đồng ý thì sao?

Nhưng nàng cũng hiểu rõ khả năng này rất mong manh, mong manh đến mức dường như không đáng để nàng bỏ qua cơ hội an ủi Lê Thanh mà mạo hiểm thử.

Nàng có thể bỏ qua tất cả để đánh cược cho chút ích kỷ nhỏ nhoi của mình, nhưng vì một khả năng nhỏ bé đó, để khiến trái tim của một người bạn tốt phải tổn thương, thì đó lại là điều không thể chấp nhận được.

Vậy nên, khi ánh mắt của Bạch Lộ Châu lướt qua, Trì Dữu lúng túng tránh đi.

Sau khi được rút trúng, nàng làm theo kế hoạch đã định, tiến thẳng về phía Lê Thanh và đưa ra lời mời.

"Lê sư tỷ, chị, chị... có muốn nhảy cùng em không?

"Giữa đám đông, trước bao nhiêu cặp mắt đang đổ dồn về mình, nàng vẫn không tránh khỏi cảm giác căng thẳng, đến mức nói năng lắp bắp. Ý thức được mình đang lắp bắp, nàng lại càng xấu hổ, mặt đỏ bừng lên. Thế nhưng, trong mắt những người không biết gì, dáng vẻ của nàng lại chẳng khác gì một cô gái đang e thẹn trước người mình thích. Lê Thanh mỉm cười đồng ý, và rồi mọi người bắt đầu rộn ràng trêu chọc."Mau đi đi, hai người! Ái chà ~ còn ngại ngùng nhìn nhau làm gì nữa!"

"Nhanh lên, nhanh lên, những người khác chắc đã đến phòng khiêu vũ rồi, hai người phải mau lên để theo kịp!"

"Nhìn kìa, làm cô bé này xấu hổ quá rồi! Đừng để người ta phải chờ nữa!"

"Ê, nghe thấy không? Cô ấy gọi cô ấy là sư tỷ đó, cùng môn phái nha, tình cảm này đúng là... tsk tsk...

"Lê Thanh đứng dậy trước, nắm lấy cổ tay Trì Dữu, kéo nàng đi ra cửa. Mọi người xung quanh lại cười lớn khi thấy cảnh đó. Hướng dẫn viên đi tới bên cạnh người tiếp theo, cô gái mang danh [Kẻ Khờ], vẫn còn giữ nụ cười vương vấn trên gương mặt, nói:"Cô [Kẻ Khờ], đến lượt cô rút bài rồi.

"Đối phương vẫn không có phản ứng gì. Hướng dẫn viên:"Cô [Kẻ Khờ]?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!