Hôm nay, Kinh Triệu Doãn phủ gặp phải một chuyện kinh thiên động địa.
Buổi trưa, một nữ tử y phục xộc xệch, dung mạo mỹ lệ, nước mắt lưng tròng lao vào phủ nha, nghẹn ngào kêu lên:
"Xin đại nhân làm chủ cho dân nữ!"
Phía sau nàng là một nam nhân lang thang, thần trí đờ đẫn, tay còn níu lấy dải lụa trên người nàng, miệng lảm nhảm:
"Trói chặt... bắt lấy... uyên ương gi@o hợp... ca ca thương ngươi..."
Chỉ cần liếc mắt cũng đủ hiểu tình cảnh.
Một cô nương gặp phải kẻ đăng đồ tử chuốc thuốc, bất đắc dĩ chạy vào phủ nha cầu cứu.
Nha dịch lập tức kéo hai người ra. Thiếu Doãn ghé lại quan sát, lòng chợt lạnh toát.
Kẻ đăng đồ tử này chính là Tuân gia Ngũ Lang—Tuân Mậu!
Hắn quay sang nhìn nữ tử, thấy nàng xa lạ, nhưng toàn thân nàng run rẩy. Đúng lúc đó, từ tay áo nàng rơi xuống một khối lệnh bài. Thiếu Doãn cúi người nhặt lên xem, ánh mắt lập tức thay đổi.
Mặt trước lệnh bài khắc chữ Tần, mặt sau khắc chữ Thanh—lệnh bài của Thanh Huy Đài, Tần Vương phủ.
Thiếu Doãn lập tức thấy đầu óc căng như dây đàn.
Rõ ràng, đây không chỉ là một vụ án thông thường, mà là một trận kiện tụng có liên quan đến Tần Vương và Tuân gia.
Tuân Ngũ Lang gan to bằng trời, dám động vào người của Tần Vương!
Đại nhân, cứu ta!
Cô nương khóc như hoa lê đái vũ, tay níu chặt tay áo Thiếu Doãn, đôi chân lại ra sức đạp văng Tuân Mậu, kẻ bám dính như kẹo mạch nha.
"Điện hạ nhà ta chắc chắn lột da ngươi!"
Nhưng Tuân Ngũ Lang, kẻ đã uống quá nhiều dược, thần trí mơ hồ, sức lực lại đáng sợ, đột nhiên vùng khỏi tay nha dịch, lao tới như dã thú.
Nữ tử bị làm nhục, yếu đuối như cành liễu trong gió, không thể chống đỡ.
Bàn tay thô bỉ của tên ăn chơi đầy vẻ dơ bẩn, khiến người chứng kiến giận sôi máu.
Toàn bộ nha dịch và gã sai vặt trong sảnh đều tận mắt chứng kiến, trở thành nhân chứng sống.
Nhưng vụ án này lại mập mờ khó đoán.
Rốt cuộc là Tuân Ngũ Lang thất tâm phong ngang nhiên mạo phạm thê thiếp của Tần Vương, hay đây là một cái bẫy do Tần Vương cố ý giăng ra?
Ai cũng biết, phía sau Tuân gia chính là Sở Vương.
Chẳng lẽ cuộc tranh đấu giữa hai phe Tần – Sở, vốn vẫn ẩn trong bóng tối, nay lại bắt đầu công khai?
Thiếu Doãn không khỏi rùng mình, vội vã báo lên Kinh Triệu Doãn.
Kinh Triệu Doãn vừa nhận tin, không cần suy nghĩ nhiều, hoặc có lẽ đã nghĩ quá nhiều, liền lập tức giữ vẻ nghiêm nghị, sai người chuẩn bị xe, trực tiếp áp giải kẻ tình nghi đến Đại Lý Tự.
Xét về chức trách, phủ Kinh Triệu Doãn không có quyền khai thẩm hay xét xử, nhưng lại chịu trách nhiệm duy trì trị an kinh đô, vì vậy đây là lựa chọn hợp lý nhất.
Kinh Triệu Doãn dõi mắt nhìn theo xa giá rời đi, vừa xoay người trở vào, chợt nghe tiếng vó ngựa dồn dậpvang lên như sấm rền.
Người tới mặt như quan ngọc, nhưng cả người run rẩy, tức giận đến mức sùi bọt mép, vừa mở miệng đã thốt ra hai chữ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!