Bất tri bất giác, hai người đã đi tới một mảnh hoa viên.
"Phỉ Lặc, làm tốt lắm!" "Được, người tiếp theo!"
Tiếng ồn ào vang lên, hấp dẫn sự chú ý của Lôi Lâm, trong hoa viên, một đám học đồ vây quanh một thiếu niên anh tuấn cao lớn đang không ngừng nói gì đó.
Thiếu niên bị vây vào giữa có mái tóc màu vàng óng, phối hợp với đôi mắt màu xanh lục, nhìn có một loại mị lực kỳ dị.
"Đó là Phỉ Lặc học trưởng, Phù Thủy thiên tài, tiến vào học viện nửa năm đã đạt đến học đồ cấp 2!" Hai mắt Bích Cơ trợn trừng, trên mặt hiện ra tia sáng, nỉ non nói ra.
"Vẻ mặt này cho thấy Bích Cơ rất có hảo cảm đối với Phỉ Lặc!" Lôi Lâm sờ sờ mũi.
"Bích Cơ! Bích Cơ!"
"Ah… Chuyện gì?" Lôi Lâm gọi vài câu, mới khiến Bích Cơ dời mắt đi, lúc này, trên mặt cô nàng rõ ràng có chút đỏ ửng.
"Ô! Em muốn hỏi thăm, vì sao trong lòng đất mà còn có nhiều thực vật như vậy!"
Lôi Lâm chỉ một đóa hoa màu đỏ tỏa ra hương hoa nồng nàn.
"Trên đỉnh khu hoa viên của học viện đều cấy ghép rất nhiều rêu mặt trời, loại rêu này có thể tả ra ánh sáng tương tự như ánh mặt trời, cho nên cho dù ở lòng đất cũng có thể khiến thực vật sinh trưởng."
Bích Cơ giải thích.
"Ồ!" Lôi Lâm gật đầu, sau đó nghĩ sau này hắn có nên đến phơi nắng hay không, dù sao một người luôn không phơi nắng cũng không tốt.
Nhìn Bích Cơ có vẻ không muốn đi, Lôi Lâm cũng cố ý giả vờ rất có hứng thú đối với hoa viên, đến tận khi Phỉ Lặc cùng các học đồ khác rời đi rồi mới rời khỏi.
Chỉ là Bích Cơ chỉ dám vụng trộm nhìn Phỉ Lặc, lâu như vậy mà cô nàng không đi lên nói hai câu, khiến Lôi Lâm chỉ biết trợn trắng mắt, tính cách của Bích Cơ ở phương diện yêu đương này chỉ sợ đã thuộc về động vật hi hữu ở trong học viện rồi.
"Khu dạy học mỗi ngày đều sẽ thông báo chương trình học ngày hôm sau, trong này có thật nhiều công cộng khóa miễn phí, là học đồ mới, những buổi học này đều không thể bỏ qua!"
Sau khi rời khỏi hoa viên, Bích Cơ dẫn Lôi Lâm đi vào khu dạy học, chỉ vào một tấm thẻ gỗ phía trước khu dạy học, phía dưới còn có rất nhiều học đồ áo bào xám khác đang ghi chép.
"Công cộng khóa miễn phí? Vậy chính là nói vẫn còn chương trình học phải trả tiền?" Lôi Lâm hỏi.
"Không sai! Ở đây vẫn còn hạng mục thu phí, có thật nhiều tri thức cao cấp, chi phí là một khối ma thạch cho mười giờ dạy học, tuy nhiên hiệu quả so với công cộng khóa thì xin hơn nhiều, nhưng vẫn kém tri thức trả tiền do đạo sư giáo sư trực tiếp dạy!"
Bích Cơ cười khổ: "Chỉ sợ ưu điểm duy nhất chính là khá là rẻ thôi!"
Lôi Lâm gật đầu, một bên là một lão sư dạy mười mấy học sinh, một bên là một đạo sư một mình dạy học, hiệu quả hai bên khẳng định khác nhau.
Nhưng đối với người có Chip như hắn thì năng lực học tập của hắn cực kỳ cường hãn, dù là nhiều người dạy học, hắn cũng có lòng tin học được tốt.
"Dùng phương pháp này, mới có thể tiết kiệm được chút ma thạch!" Lôi Lâm sờ sờ cằm.
Trong tay hắn chỉ còn lại hai khối ma thạch, lúc trước hắn cũng đã xem qua nhiệm vụ ở khu nhiệm vụ, muốn đạt được ma thạch, cơ bản đều phải tiến hành một số nhiệm vụ khá là phiền toái, thực lực yêu cầu ít nhất là học đồ cấp 1. Mà hiện tại Lôi Lâm còn không đạt được yêu cầu.
"Về phần một số việc quét dọn thì gần như đều do nô bộc làm, còn lại cũng rất nhanh sẽ bị đoạt mất, căn bản không tới phiên mình!"
Lôi Lâm có chút phát sầu, ma thạch là đồng tiền thông dụng của Phù Thủy, cũng là cách phổ biến nhất để đổi lấy tri thức cao đẳng ở học viện, nếu như không có ma thạch, tiến độ học tập của hắn sẽ bị kéo dài.
"Hô… Vẫn nên học xong chương trình học công cộng trước rồi lại tấn cấp học đồ cấp 1, về sau mới có thể cân nhắc xác nhận nhiệm vụ, kiếm lấy ma thạch!"
Lôi Lâm thở dài một hơi.
"Chip, ghi chép địa đồ học viện sao rồi?"
"Keng! Đã ghi chép 66. 7% "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!