Chương 40: Phương pháp minh tưởng (2).

"Phòng ăn ở tầng ba dưới đất, tất cả đều miễn phí đấy, đương nhiên, bạn cũng có thể xuất tiền để cho bọn hắn làm đồ ăn mà bạn muốn ăn!"

Bỉ Nhĩ đi ở phía trước dẫn đường, lên tiếng dặn dò.

"Tôi đến từ Chiểu Công quốc, bạn thì sao?"

"Quần đảo Khoa Lý!"

"Ông trời…ơ…i! Thật xa! Trên đường chịu không ít khổ nhỉ?" Bỉ Nhĩ rõ ràng là người lắm chuyện, Lôi Lâm moi ra không ít tin tức từ trong miệng hắn.

Bỉ Nhĩ giống như hắn, đều là đệ tử mới tới, chỉ có điều tới sớm hơn so với hắn năm ngày. Mà toàn bộ Học viện Hắc Cốt Lâm, đạo sư có gần trăm người, số lượng học đồ lại có hơn một ngàn.

"Đúng rồi! Đạo sư của bạn là ai?" Bỉ Nhĩ hỏi.

"Quả Pháp Đặc, giáo sư Dược tề học!" Lôi Lâm trả lời.

"Dược tề học? Bạn thật lợi hại!" Bỉ Nhĩ rõ ràng có chút khiếp sợ.

"Dược tề học rất khó sao?"Trong lòng Lôi Lâm có chút lo lắng rồi.

"Không chỉ khó, Dược tề sư học tập đều cần rất nhiều tài liệu để luyện tập, của cải không nhiều thì sẽ không có mấy người chọn hệ này! Tuy nhiên sau khi trở thành Dược tề sư đúng là kiếm được rất nhiều tiền!" Bỉ Nhĩ nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm bằng ánh mắt đầy tiếc nuối.

"Bạn nhất định là tùy ý chọn đạo sư, sau đó bị con mãng xà loang lổ kia lừa rồi!"

"Thật sao?" Lôi Lâm sờ mũi.

"Tốt rồi! Đến phòng ăn rồi, muốn ăn cái gì thì chính mình lấy đi!"

Phòng ăn trong học viện rất là phong phú, còn tốt hơn so với đồ ăn khi Lôi Lâm ở trên phi thuyền, ngồi ở chỗ này cũng đều là học đồ áo đen, nhìn không thấy Phù Thủy chính thức nào ở đây.

Nếm qua bữa tối, sau đó tạm biệt cùng Bỉ Nhĩ, Lôi Lâm trở về phòng, ngồi ở trên giường, trong tay cầm quả cầu thủy tinh.

"Rốt cục muốn bắt đầu học tập Phù Thủy!"

Lôi Lâm chạm vào quả cầu thủy tinh, trong mắt dần dần mê mang, đồng tử phóng đại ra.

"Phát hiện số liệu nối tiếp, bắt đầu truyền?" Chip hỏi.

"Bắt đầu!" Nghe mệnh lệnh của Lôi Lâm, đầu của hắn đột nhiên bắt đầu đau đớn kịch liệt, giống như bị người cứng rắn đút vào một khối chì.

"Đây là…" Lôi Lâm ôm đầu, phát hiện theo cơn đau, trong đầu của hắn đột nhiên có thêm rất nhiều hình vẽ cùng chữ viết, hàng nhứ nhất viết: "Pháp môn minh tưởng sơ cấp "!

Những kiến thức này giống như đột nhiên xuất hiện, in dấu thật sâu trong đầu Lôi Lâm.

Đã qua rất lâu, Lôi Lâm mới khôi phục lại từ trong đau đớn, ý nghĩ vẫn mơ mơ màng màng.

"Chip, bắt đầu sửa sang lại tư liệu pháp môn minh tưởng sơ cấp!"

"Keng! Thành lập nhiệm vụ, bắt đầu sửa sang lại!"

Trước mắt Lôi Lâm xuất hiện màn hình màu xanh da trời, bắt đầu chớp động.

"Keng! Tư liệu đã được sửa sang lại, trừ đi 21. 3% tin tức rườm rà, có bắt đầu truyền dẫn?"

"Truyền dẫn!" Lôi Lâm ra lệnh.

Khi Chip không ngừng truyền dẫn, Lôi Lâm cũng đã hiểu rõ về pháp môn minh tưởng dành cho học đồ Phù Thủy.

Pháp môn minh tưởng sơ cấp, tên như ý nghĩa, chính là pháp môn minh tưởng chuyên dụng cho học đồ Phù Thủy, là đồ vật trụ cột nhất, trải qua nhiều năm hoàn thiện như vậy, đã đến tình trạng hoàn mỹ vô khuyết, pháp môn minh tưởng sơ cấp ở từng học viện đều có nội dung không khác nhau lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!