"Keng! Phạm vi rà quét chính xác: Trong vòng 300m quanh chủ thể! Phạm vi quét qua mơ hồ: trong vòng 1000m!" Chip phản hồi tin tức.
"Hô…" Lôi Lâm thở dài một hơi "Khá tốt! Khoảng cách này đã đủ để nhắc nhở khi có nguy hiểm! Nhưng đến đại lục khác hoặc là học viện, thì phạm vi điều tra này chỉ sợ sẽ giảm tiếp nữa!"
"Nếu như muốn thăng cấp phạm vi, mời thăng cấp Chip!" Đúng lúc này, Chip lại phát tới một cái tin tức.
"Còn có thể thăng cấp?" Sắc mặt Lôi Lâm cuồng hỉ.
"Thăng cấp!"
"Keng! Năng lượng chưa đủ, mời bổ sung năng lượng!" Âm thanh máy móc vang lên, kéo Lôi Lâm từ Thiên đường đánh xuống Địa ngục.
"Móa! Chip đã biến mất theo thân thể trước kia rồi, bây giờ lấy ra bổ sung năng lượng thế nào? Hơn nữa cho dù đã lấy ra được thì mình tìm máy năng lượng ở đâu?"
Lôi Lâm ôm đầu, lập tức khôi phục lại.
"Được rồi, nếu đã có thể thăng cấp, về sau nhất định có thể tìm ra biện pháp, hơn nữa, hiện tại công năng cũng đã đủ để mình dùng!"
"Gia Môn vừa nói gì với các cậu?" Một giọng nói vang lên, kéo Lôi Lâm từ trạng thái thất thần ra.
Đợi đến khi Lôi Lâm phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện Gia Môn đã đi không biết từ lúc nào rồi, bên cạnh đã đổi thành Khắc Lôi Uy Nhĩ.
"Hắn à? Tùy tiện nói chuyện xuất phát! Hẳn là nhàm chán chăng?" Bối Lỗ suy đoán "Dù sao một người cả ngày không nói lời nào cũng rất khó chịu đấy!"
"Ừm, cũng phải!" Khắc Lôi Uy Nhĩ gật gật đầu, lại nhìn Lôi Lâm: "Chúng ta cũng sắp phải lên đường, không nên chạy loạn, lỡ may ngồi sai rồi thuyền thì sẽ có phiền toái lớn đấy!"
"Thuyền?" Lôi Lâm lại nhìn mặt biển, còn không có bóng của cái thuyền nào.
"Ha ha!" Khắc Lôi Uy Nhĩ cười to: "Ai nói thuyền nhất định đi trên nước chứ?"
"Các cậu xem!"
Nhìn theo ngón tay của Khắc Lôi Uy Nhĩ, Lôi Lâm cùng Bối Lỗ ngẩng đầu, không khỏi cùng há to miệng.
Ở chân trời, ba chiếc thuyền khổng lồ màu trắng từ xa dần dần bay tới.
Khi thuyền tới gần, bóng đen cực lớn che phủ toàn bộ nơi trú quân, trên mặt đất thoáng rơi vào trong bóng tối.
"Ồ! Mau nhìn!" "Ông trời…ơ…i!" "Quá đẹp!"
Đám người trong doanh địa hiển nhiên cũng phát hiện ra điều dị thường, không ít người ngẩng đầu, sau đó đủ tiếng kinh hô vang lên.
"Sao vậy? Đây là phương tiện giao thông của Phù Thủy, phi hành thuyền! chúng ta sẽ ngồi trên đó!" Khắc Lôi Uy Nhĩ đắc ý khoe khoang.
"Những chuyện này đều là Đa La Đặc đạo sư nói với hắn, có gì đâu mà khoe khoang?" Gia Môn không biết đi ra lúc nào, từ tốn nói.
"Đáng ghét!" Khắc Lôi Uy Nhĩ dậm chân.
Ba chiếc thuyền phi hành không ngừng tới gần, không ngừng hạ xuống trên đất bằng ở bên ngoài nơi trú quân, sau đó vững vàng hạ xuống mặt đất trong tiếng hoan hô của đám người.
"Ừm! Rất giống khinh khí cầu trong lịch sử ở kiếp trước, ở trên cũng có khí nang cực lớn, chính là không biết bên trong có phải là khí hy
-đrô hay không?"
Lôi Lâm có kinh nghiệm kiếp trước, rõ ràng đã tỉnh táo lại trước những người khác, còn có thể suy nghĩ cấu tạo của thuyền phi hành.
Thuyền phi hành thuần trắng rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang ầm ầm.
Cửa khoang thuyền mở ra, từ bên trong có mấy Phù Thủy mặc áo trắng đi ra, trong doanh địa rối loạn tưng bừng, có mấy lão đầu đi ra thương lượng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!