Lôi Lâm dựa theo lời vu bà nói được, đặt hai tay lên quả cầu thủy tinh. Lạnh như băng! Chấn động!
Một xúc cảm kỳ dị từ ngón tay truyền đến.
Đầu Lôi Lâm tê rần, giống như có một cây đũa thủy tinh đang hung hăng quấy vậy.
Khi cơn đau đầu bắt đầu, quả cầu thủy tinh trước mặt Lôi Lâm cũng phát ra quang mang nhàn nhạt.
"Rất tốt! Không nên buông tay!" Vu bà nhìn chằm chằm vào quả cầu thủy tinh.
Khi cơn đau đầu càng ngày càng kịch liệt, quả cầu thủy tinh trên tay Lôi Lâm cũng càng ngày càng sáng, "Không được! Không được!"
Lôi Lâm cắn răng, nhưng cơn đau nhức kịch liệt giống như đã chém đầu hắn thành nửa khiến hắn không tự chủ được buông tay ra.
"Ừm! Đến trình độ này sao?" Vu bà gật gật đầu, rút bút lông ngỗng ra điểm lên tờ khai của Lôi Lâm.
"Chúng ta chia tư chất học đồ thành năm cấp, cấp 1 thấp nhất, cấp 5 cao nhất, cậu ở cấp ba, là tư chất trung đẳng!!!"
Vu bà nói xong, lại đưa tay nhấc một chiếc nhẫn lên in dấu trên giấy da dê một ký hiệu cổ quái, lóe ra hào quang dịu dàng.
"Ở chỗ này kiểm tra xong rồi, cậu đến đằng sau đi! Kế tiếp!!!"
Nhìn một thiếu nữ trên mặt đầy tàn nhang tiến vào lều vải, Lôi Lâm nhận lấy tấm da dê, đứng lên nói cảm ơn rồi nhấc vải trướng, đi tới quá trình sau.
Vẫn là mặt đất trống trải trước sau như một, chính giữa chỉ có một lão đầu râu bạc.
"Xem diện tích lều vải này, cần có hai lần kiểm tra, thật đúng là đơn giản!" Lôi Lâm nghĩ đến, ngồi vào phía trước lão đầu, đưa tờ khai đưa cho ông ta.
"Tư chất cấp 3? Cũng được!" Lão đầu râu bạc sờ cằm, "Tốt rồi! Hiện tại tiến hành kiểm tra lực tương tác!"
Lão đầu gõ gõ mặt bàn, cái bàn thoáng vỡ ra, từ giữa bay lên một chậu nước màu đen.
Chậu nước này đen thui, hình như dùng đã làm thành, bên trong còn có chất lỏng như thủy ngân.
"Nhìn kỹ vào trong mặt nước!" Lão đầu lên tiếng, dường như còn mang theo một tia chỉ đạo.
Lôi Lâm không tự chủ được chú ý tới thủy ngân ở chính giữa, khi hắn không ngừng tập trung, thủy ngân bắt đầu không ngừng xoay tròn, tựa như mở một lỗ hổng, hình thành vòng xoáy.
"Hiện tại, nói cho tôi biết, cậu nhìn thấy gì?"
Hai mắt Lôi Lâm có chút thất thần: "Bóng ma, vòng xoáy màu đen! Ở bên ngoài vẫn còn điểm lấm tấm màu đỏ!"
"Còn gì nữa không?"
"Chung quanh còn có chút điểm sáng màu xanh lục!"
"Màu xanh lá nhiều hay không?"
"Không nhiều lắm! Rất ít!"
"Ừm!" Lão đầu một cái vỗ tay vang lên, Lôi Lâm đột nhiên phục hồi tinh thần lại, "Cháu làm sao vậy!"
"Việc kiểm tra của cậu đã hoàn thành! Ở phương diện lực thân cận nguyên tố, qua Bóng ma, thì nguyên tố hắc ám cao nhất, kế tiếp là hỏa diễm, cuối cùng còn một lượng nhỏ thuộc tính hòa hợp thực vật!"
Lão đầu vừa nói, vừa nhanh chóng ghi chú lên trên giấy da dê, cuối cùng cũng ấn xuống một dấu hiệu.
"Cho cậu một lời khuyên! Tuy Phù Thủy có thể lợi dụng bất kỳ lực lượng gì! Nhưng lựa chọn con đường có lực tương tác cao nhất cùng bản thân, mới có thể đi được xa nhất!"
Lão đầu đưa bản khai cho Lôi Lâm: "Tốt rồi! Việc kiểm tra của cậu đã xong, đi ra ngoài từ cửa sau, bắt đầu lựa chọn học viện!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!