Chương 2: Xuyên Việt (2).

"Nghĩ gì thế?" Kiều Trị hỏi.

"Không có… Không có gì!" Phương Minh lập tức lắc đầu, lại sờ sờ đầu, cảm giác vẫn là rất đau.

Đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Kiều Trị, khiến Kiều Trị cảm thấy vô cùng căng thẳng, giống như bị một con rắn độc nhìn chằm chằm vào vậy.

"Kiều Trị thân yêu, vì sao tôi nằm trên sàn nhà lâu như vậy mà cậu không tới đỡ tôi dậy?" Phương Minh trợn trắng mắt hỏi.

"Hắc hắc! Không phải vì thấy cậu ngủ ngon như vậy, còn tưởng cậu thích nằm ở đây mà!" Kiều Trị có vẻ ngại ngùng đưa tay vò đầu giải thích, nhưng trong mắt lại lóe ra một tia giảo hoạt.

Bị Phương Minh nhìn chằm chằm như muốn giết người, cậu mới rốt cục giơ hai tay đầu hàng: "Được rồi! Được rồi! Ai bảo cậu dám mạo phạm nữ thần của tôi, mạo phạm thì thôi, nể tình anh em, Kiều Trị tôi cũng không phải người keo kiệt, nhưng đáng tiếc người trong xe đều căm thù cậu, tôi cũng không muốn bị cô lập!"

"Mạo phạm? Nữ Thần?" Phương Minh gãi gãi đầu, đột nhiên nhớ tới nguyên nhân bị đánh đích.

Đó là vì một cô gái tên là Bối Tư Tháp, tuy cũng mới mười lăm mười sáu tuổi, nhưng dáng người đầy đặn, mắt to ngập nước, đối với một sắc quỷ như Lôi Lâm thì đúng là rất có lực hấp dẫn.

Lôi Lâm này cũng không phải người tốt đẹp gì, mười hai tuổi đã "phá tờ

-rinh", về sau không ngừng thông đồng hoặc bức bách, hiện tại đã hoàn thành nghiệp lớn Bách nhân trảm!

Có thể nói đây là một mối họa lớn trong lãnh địa. Lúc này nghĩ tới đây, Phương Minh chỉ biết trợn mắt: "Mình còn đang nghĩ sao thân thể này suy yếu như vậy, hóa ra không hoàn toàn là vì bị thương!"

Sau đó hắn lại nghĩ tiếp, Lôi Lâm đã quen làm mưa làm gió trên lãnh địa của mình, thấy Bối Tư Tháp cũng không biết thu liễm.

Lúc đầu còn có thể xum xoe bình thường, sau đó lại dám định dùng sức mạnh. Phương Minh nhớ đến đây, trong lòng dán cho Lôi Lâm một cái nhãn người ngu ngốc.

"Người ta còn là công chúa đấy! Lại muốn cưỡng ép, trong đầu Lôi Lâm này ngoài bột nhão ra thì đúng là không còn cái khác sao?"

Chuyện phía sau cũng không cần nói nữa, Lôi Lâm bị một đám hộ hoa sứ giả hung hăng giáo huấn, còn bởi vậy mà treo, thế là Phương Minh nhặt được của hời.

"Hắc hắc! Bối Tư Tháp này xem ra cũng không đơn giản, rất có tâm kế đấy!" Phương Minh cười lạnh nghĩ.

"Được rồi! Bất kể thế nào, nếu anh đây đã chiếm được thân thể của chú, tương lai nếu có cơ hội, nhất định sẽ báo thù cho chú! Hiện tại, ánh chính là Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ rồi!"

Trong lòng Phương Minh thầm nghĩ.

Trong trí nhớ của Lôi Lâm còn chưa từng thấy người da vàng, càng chưa từng nghe tới cái tên Trung Quốc, nơi này là thế giới tây huyễn, nếu dùng một cái tên Trung Quốc thì không được tự nhiên, cũng quá nguy hiểm!

Lại nhìn chung quanh, trong xe rộng rãi, lúc này đã không có một bóng người, khó trách lúc này Kiều Trị mới đến gọi hắn.

"Dù nói thế nào thì vẫn cám ơn cậu! Kiều Trị, có thuốc trị thương không?" Phương Minh đứng dậy, khẽ vặn người, tuy có mấy chỗ vẫn hơi đau, nhưng không ảnh hưởng hoạt động, sau đầu cũng không còn chảy máu.

"Hắc hắc… Tôi biết là cậu cần thứ này mà!" Kiều Trị cười cười rồi ném tới một bình nhỏ, "Đây là nhà tôi bí chế, nghe nói là để kỵ sĩ dùng lúc huấn luyện đấy, rất có hiệu quả đối với vết thương đấy!"

Kiều Trị vừa nói, vừa như tên trộm nhìn bốn phía: "Được rồi! Bữa tối đã sắp bắt đầu, tôi đi trước, cậu nhanh chóng bôi thuốc xong rồi chạy đến, phải nhớ là không cần nói với người khác quan hệ của chúng ta!"

Nói xong, hắn lại vụng trộm chạy đi!

Nhìn bóng lưng Kiều Trị biến mất, Lôi Lâm không khỏi vuốt cái trán, "Xem tình huống này, Lôi Lâm tuyệt đối là khiến nhiều người tức giận rồi, thù này lớn tới mức nào chứ? Chẳng phải chỉ trêu đùa con gái sao? Trong trí nhớ của Lôi Lâm, thế giới này vẫn khá cởi mở đối với phương diện này đấy…"

Lúc này không cần quan tâm nhiều, tranh thủ thời gian cởi quần áo ra, bôi thuốc lên vết thương rồi tính.

"Híz

-khà

-zzz… Kiều Trị chết tiệt, không biết bôi thuốc cho bạn xong rồi hãy đi sao?" Lôi Lâm vừa suýt xoa vừa tự bôi thuốc.

Thuốc này đúng là có chút hiệu quả, Lôi Lâm vừa bôi lên, trên miệng vết thương lập tức truyền đến cảm giác mát lạnh, cảm giác đau đớn giảm nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!