Chương 199: Gia nhập (2).

Có điều, Gia Môn cố ý cường điệu kính xưng các hạ này, vẫn còn nhấn mạnh Lily gia tộc đằng sau khiến Lôi Lâm lắp bắp kinh hãi.

"Lily gia tộc? Chính là một trong tam đại gia tộc trong học viện, mỗi đời đều có phù thủy chính thức xuất hiện sao?"

"Không sai! Còn phải tăng thêm một điểm, viện trưởng các đời Học viện Hắc Cốt Lâm đều là tuyển cử từ một trong ba đại gia tộc ra đấy…"

Ba Tát Vi bổ sung một câu, trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo.

"Nói như vậy, biết đâu hắn có thể tiếp xúc đến phương pháp minh tưởng cao cấp! Có lẽ, mình có thể…" Lôi Lâm biểu hiện ra vẻ chấn động, ngưỡng mộ không thôi rất thỏa mãn lòng hư vinh của Ba Tát Vi.

Nhưng trong lòng lại có ý định không tốt.

Về phần Hạ Á là một nữ học đồ có mái tóc dài màu đỏ rực, khiến Lôi Lâm nhớ tới Nghê Lan, từ khi trở về học viện, hắn chưa từng gặp qua Nghê Lan.

Có lẽ là chết rồi, có lẽ là không có thu được thông báo từ học viện, cũng có khả năng là phản bội chạy trốn rồi.

Đối với cô nàng, Lôi Lâm chỉ hơi than thở nhẹ một tiếng, rồi cũng không để trong lòng.

Mà một thành viên cuối cùng của tiểu đội: La Tư là một chàng trai phương Tây điển hình, dáng người rất cao lớn, so với Lôi Lâm còn cao hơn nữa cái đầu, trên mặt là vẻ chất phác biểu.

Nhưng Lôi Lâm cũng không dám khinh thường, học đồ có thể sống sót sau huyết đấu, kiểu gì cũng không phải mặt hàng đơn giản.

Hơn nữa, trên người ba người này đều tản ra sóng năng lượng học đồ cấp 3, trên người Ba Tát Vi cùng Hạ Á lập tức thì bị Chip dò xét ra khí tức vật phẩm ma hóa.

"Chào mọi người! Ta tên Lôi Lâm, là một Dược tề học đồ, hy vọng…"

Lôi Lâm tự giới thiệu đối với mấy người khác.

"Nguyệt Cầm sơn mạch nổi danh quỷ dị cùng nguy hiểm, chẳng qua lúc đầu ta cũng nghe qua về tên của cậu, thiên tài dược tề gần với Mai Lâm mà! Tin tưởng tuyệt đối có thể bảo đảm hậu cần cùng an toàn bình thường cho chúng ta…"

Trên mặt Ba Tát Vi mang vẻ ôn hòa và thân thiết vui vẻ, nói với Lôi Lâm.

"Ta sẽ cố hết sức!" Lôi Lâm gật đầu.

"Tốt rồi! Thời gian không còn sớm, chúng ta mau chóng xuất phát!"

Lôi Lâm gật đầu, năm người cùng bước lên đường.

Nhưng trong bóng tối, Lôi Lâm có chút bất mãn, hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận đối với việc Gia Môn không rên một tiếng đã trực tiếp mời thêm người khác.

Hơn nữa, thân phận của Ba Tát Vi mang đến cho hắn cảm giác rất phiền toái.

Dường như là nhìn ra gì đó, Gia Môn giải thích với Lôi Lâm.

"Đám Ba Tát bởi vì một lần tình cờ đã biết kế hoạch của ta, nhất định muốn gia nhập vào, vì thế không tiếc giấu diếm người của gia tộc và đạo sư, vụng trộm chạy ra khỏi học viện!" Gia Môn có chút cười khổ: "Cậu biết đấy, ta không cự tuyệt bọn họ được!"

Đối với gia tộc cỡ lớn của học viện mà nói, chiến tranh mới vừa chấm dứt, chính là thời điểm nguy hiểm, Ba Tát Vi làm người thừa kế của gia tộc, phải thời khắc đợi ở trong học viện.

Mà hiện tại, ngay cả một bảo tiêu cũng không có, rõ ràng là người này vụng trộm hành động, ngay cả mục đích của hắn là gì gia tộc đều không biết.

Đối với chuyện này, Lôi Lâm chỉ biết cười khổ, và cẩn thận thêm một chút ra thì cũng không có biện pháp tốt hơn.

Nguyệt Cầm sơn mạch ở vào khu vực biên cảnh miền tâyChiểu Công quốc, là biên giới giữa Học viện Hắc Cốt Lâm cùng Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ.

Hai thế lực này vừa mới đại chiến một trận xong, trên người Gia Môn thậm chí còn cõng nợ máu một vị học đồ thiên tài của đối phương, một khi đám người bọn họ bị đối phương phát hiện, kết quả nhất định là không chết không thôi.

Nhưng dù là Lôi Lâm hay Gia Môn, hoặc là những học đồ cấp 3 khác như Ba Tát Vi, đều là người cẩn thận mà sáng suốt, hơn nữa vào thời khắc then chốt, cũng không thiếu dũng khí khuyết dốc sức liều mạng.

Trên đường đi, năm người thay đổi hành trang, giả trang thành các thiếu gia tiểu thư quý tộc đi du lịch, không ngừng tiến đến biên cảnh miền Tây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!