Kết quả kỳ tuyển sinh đại học của trường quả đúng như dự đoán, tương đối tệ, ít nhất là không thể so sánh với những năm trước.
- Nhà trường đặt niềm tin vào các ngươi, nếu như sang năm kết quả vẫn không đạt yêu cầu, e là từ nay về sau trường trung học Nam Giang sẽ khó mà gượng dậy nổi.
Phương Kha nói với giọng điệu nặng nề:
- Đây vừa là áp lực cũng là cơ hội cho các ngươi.
- Trường học sẽ dùng mọi tài nguyên để đào tạo các ngươi. Nếu như không có gì thay đổi thì ở kỳ thi tuyển sinh đại học năm sau, điểm các lớp đều sẽ được nâng cao.
Phương Kha tiếp tục nói:
- Bây giờ cách kỳ tuyển sinh chỉ còn vỏn vẹn một tuần, ta hy vọng các ngươi có thể tranh thủ thời gian mà nhanh chóng ôn tập.
Sau đó, Phương Kha nhìn quanh lớp một lượt:
- Thời gian còn lại giao cho các ngươi ôn tập.
Phương Kha rời khỏi lớp học, các học sinh đều cúi đầu chăm chỉ học bài.
Trần Thư ngáp dài một cái, có vẻ hơi buồn chán bởi hắn đã nắm chắc tất cả kiến thức ở trường trung học rồi, điều duy nhất hắn cần bây giờ là cải thiện cấp độ Ngự Thú.
Hắn cách Ngự Thú Sư cấp 5 vẫn còn một đoạn đường dài nữa. Nếu như muốn lọt vào top 20 của lớp, chí ít là phải trở thành Ngự Thú Sư cấp 5 đã.
Ngay khi Trần Thư đang buồn chán, trước mắt hắn bỗng xuất hiện mấy tuyển hạng:
[Tuyển hạng 1: Ở lại trong lớp và học tập. Hoàn thành ban thưởng: Thu được tước vị Học giả chăm chỉ, hiệu quả: năng suất học tập tăng 20%.]
[Tuyển hạng 2: Rời khỏi lớp học, tự do hoạt động.
Hoàn thành ban thưởng: mở khóa Tân Đồ Giám của Dược Tề Học: Hình Thể Dược Tề.]
Cái này thì cần gì suy nghĩ?
Trần Thư đứng dậy, bước những bước đi thận trọng rời khỏi lớp học.
- Trần…
Hạ Băng thân là ủy viên học tập, đang định ngăn hắn lại, nhưng Trần Thư vừa mới cho nàng mượn tiền, thế nên Hạ Băng chỉ đành im lặng.
- Tân Đồ Giám: Hình Thể Dược Tề đã mở khóa!
Trần Thư đang trong tâm trạng vui vẻ, không nghĩ một lựa chọn đơn giản như vậy lại cho hắn cơ hội mở khóa một loại tề dược mới.
Trần Thư đang đi đến nhà vệ sinh nam thì một tiểu bàn tử với khuôn mặt sưng phù bước ra.
- Chu Tiểu bàn? Ai bắt nạt ngươi?
Trần Thư ngay lập tức nhận ra những người bạn học từng học chung lớp thường với hắn.
Chu Tiểu Minh khẽ giật mình, lập tức trút hết bất bình.
- Bì ca!
Nhìn thấy Chu Tiểu Minh nước mắt nước mũi muốn bổ nhào về phía hắn, Trần Thư theo phản xạ nhảy người về phía sau.
- Nào, tránh xa ta ra!
- Bì ca, là Triệu Khải cùng Trịnh Dịch ở lớp Ngự Thú ba đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!