Chương 44: Ta không nhìn thấy, ta không nhìn thấy… (2).

- Không lên, đói quá, buổi tối ta mời cơm.

Trương Đại Lực nói.

- Vừa lúc, đi thôi.

Trần Thư còn có mười vạn tiền thưởng ở Trấn Linh Cục, vẫn luôn đặt trong cặp.

Hai người kề vai sát cánh rời khỏi trường học, đi tới một con đường ăn vặt ở phố Nam Giang.

Ăn uống no nê, lúc này đã là bảy giờ tối.

- Trở về đi.

Hai người vui tươi hớn hở đạp xe, chuẩn bị trở về tiểu khu.

Lúc đi qua một cửa hàng tên Ngự Thú Gia, đột nhiên Trần Thư ngừng lại.

Loại cửa hàng này trên cơ bản đều sẽ tồn tại ở mỗi thành phố, có tác dụng chủ yếu chính là định chế lộ tuyến trưởng thành của khế ước linh, thích hợp dạng đồ ăn thức uống và dùng loại dược tề nào, khiến năng lực đại hóa nhất.

Nhân viên trong đó được gọi là Thuần Dưỡng Sư, thu phí không thấp, chỉ có phú hào người ta mới có thể đến trưng cầu ý kiến.

Mà cách cửa hàng đó không xa, cũng có mấy người xúm lại một chỗ.

Hai người đàn ông mặc tây trang màu đen vây quanh một cô gái có diện mạo xinh đẹp.

- Vương tiểu thư, tiền thiếu nợ chúng ta khi nào có thể trả hết?

Một tên đàn ông hai tay ôm ngực, ngữ khí không tốt nói.

Vương Thanh Hàn trầm mặc không nói, nàng thiếu đối phương mười vạn đồng, thiếu nợ thì trả tiền cũng là thiên kinh địa nghĩa.

- Tạm thời ta không có nhiều như vậy, nhưng rất nhanh có thể trả hết toàn bộ.

Đúng lúc này, một tiểu cô nương mang cặp sách trên lưng chạy tới.

- Chị, bài tập của ta viết xong rồi, khi nào chúng ta về nhà?

Cô bé chỉ khoảng mười tuổi, thoạt nhìn phấn điêu ngọc trác, cực kỳ đáng yêu.

Vương Thanh Hàn là thực tập sinh của Ngự Thú Gia tiền lương không tính là thấp, nhưng vì để cho em gái tiến hàng lễ rửa tội thức tỉnh, tiêu hết tiền tích góp, còn thiếu nợ bên ngoài.

Giá cả lễ rửa tội thức tỉnh đắt đỏ, mặc dù lễ rửa tội cấp bậc thấp nhất, cũng không phải là thứ người thường có thể gánh vác.

Tác dụng của lễ rửa tội chỉ có một, có thể nâng cao xác suất thức tỉnh tiềm lực khế ước linh.

Ánh mắt hai tên đàn ông nhìn về bé gái phía sau Vương Thanh Hàn.

- Tiểu cô nương rất đáng yêu, là em gái của ngươi?

Người đàn ông đưa tay muốn sờ đầu tiểu cô nương, lại bị Vương Thanh Hàn cản trở về.

- Việc này không có quan hệ gì với nàng, các người đừng vọng tưởng muốn đụng đến em gái ta.

Vẻ mặt Vương Thanh Hàn lạnh như băng uy hiếp.

- Hiện tại biết sợ?

Vẻ mặt người đàn ông bất thiện, hung tợn nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!