- Sau đó thì sao, nó đã nói cái gì? Đã nói cái gì?
Trong mắt Hứa Tiểu Vũ hiển nhiên hiện ra vẻ mặt hứng thú.
- Những lời nói của Cự Long ta sẽ ghi nhớ cả đời này.
Trần Thư nhấn thang máy xuống tầng một.
- Lúc đó nó hét lên vì kinh ngạc, không thể tin được, không thể tin được, ngươi có Đạo Linh Quang từ Thiên Linh Cái tỏa ra, nhất định chính là nhân tài tuyệt thế vạn năm khó gặp, nơi này có một cuốn sách
"Luyện Dược Chi Thuật" là bảo vật vô giá, xem ra ta và ngươi rất có duyên phận, liền bán cho ngươi mười đồng đó.
Hứa Tiểu Vũ trực tiếp rơi vào trầm mặc.
Rốt cuộc nàng ta đang mong đợi cái gì vậy chứ…
- Sau đó ngươi đã dùng mười đồng để mua sao? Sau đó lại tự học luyện dược ư?
Trên đầu Hứa Tiểu Vũ toát ra hắc tuyến.
- Trần Thư ngươi coi ta là kẻ ngốc đấy à?
Trần Thư nói:
- Ngay lúc ấy ta liền nghi ngờ hỏi nó, cái quái gì, sao mà lại bán đắt như vậy chứ?
- Ai ngờ thân hình con Cự Long màu vàng lại trở mình rồi mở miệng gầm to, con bà nó, ngươi cho rằng ta là tên giang hồ lừa bịp ư, chúng ta là những thành phần tri thức có tiết tháo nhé!
-…
Hứa Tiểu Vũ xoa xoa đầu, đầu của ta thật là đau.
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
- Ta chứng minh, là sự thật đó, ta chính là con Rồng đó.
Chỉ thấy Trương Đại Lực mặc đồng phục bảo an trên người trang nghiêm đi tới.
- Trần Bì, không nghĩ tới chuyện lúc nhỏ mà ngươi cũng còn ghi nhớ, vậy mười đồng kia khi nào ngươi định đưa cho ta đây?
- Ông trời ơi!
Cứu mạng!
Hứa Tiểu Vũ vỗ trán một cái, trực tiếp quả quyết rời đi.
Nàng ta sợ nán lại cùng với hai người quá lâu, bản thân cũng mắc bệnh điên theo luôn.
- Trần Bì, buổi phỏng vấn hôm nay như thế nào?
- Bây giờ có thể gọi ta bằng một cái tên khác, Trần Đại Dược Tề Sư!
Trần Thư ho khan một tiếng, cố ý nhấn mạnh ba chữ Dược Tề Sư.
- Không hổ danh là bạn thân nhất của ta!
Hai người lại bắt đầu đồng hành với nhau, sau khi ở trung tâm thành phố ăn uống no say liền trở lại nhà.
…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!