An Cửu liếc nhìn mấy nha hoàn kia, vừa vào cửa, nàng đã cảm thấy bầu không khí kỳ lạ trong phủ, quả nhiên lại xảy ra chuyện gì sao?
An Cửu nhíu mày, xảy ra chuyện thì sao?
Chỉ cần không liên quan tới Thanh Ninh Tiểu Trúc là được, trước nay nàng không có tâm tư đi quản chuyện trong phủ.
An Cửu không nói gì càng khiến mấy nha hoàn luống cuống, nàng đang muốn đi, một nha hoàn khác vội vã chạy tới, nhìn thấy An Cửu, giống như thấy được cọng rơm cứu mạng, lập tức quỳ xuống.
An Cửu ngây ra, người này muốn làm gì?
"Đại tiểu thư, cầu xin người cứu biểu tiểu thư, nàng ấy sắc bị đánh chết rồi." Thải Hương bắt lấy làn váy của An Cửu, lúc này nàng chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Đại tiểu thư, ma cũng chỉ có nàng ấy mới cứu được Nguyệt tiểu thư.
Biểu tiểu thư?
Con không phải Lam Nguyệt hôm nay cản nàng uống Tuyệt Ngưng Tán sao?
Sắp bị đánh chết?
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Nô tỳ cũng không biết.
Vừa rồi tiểu thư ở hoa viên gặp Đại thiếu gia, không biết vì sao lại chọc Đại thiếu gia không thôi, nô tỳ nghe thấy...! Nghe Phái Nhi nói...! Nói thấp kém như biểu tiểu thư còn muốn trèo cao lấy lòng, cho dù lấy lòng, cũng phải xem người trên cao là ai...! Nô tỳ không hiểu, tiểu thư xưa nay ở trong phủ đều không khoa trương, biết thân biết phận, chưa từng làm việc quá mức, sao Phái Nhi lại nói như vậy?
Sao lại nói như vậy?
Thải Hương không biết, nhưng An Cửu nàng rất rõ ràng.
Xem ra chuyện hôm nay Lam Nguyệt tới Thanh Ninh Tiểu Trúc rất nhiều người đã biết.
Tấn Quốc Công phủ này bình tĩnh nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng có kẻ không chịu ngồi yên, tuy rằng người tới Thanh Ninh Tiểu Trúc nịnh nọt không ít, nhưng chỉ có một mình Lam Nguyệt dễ bị bắt nạt, nếu bọn họ công khai khó xử Lam Nguyệt, trên thực tế còn không phải nhắm vào An Cửu nàng sao?
"Đại tiểu thư, người mau đi cứu biểu tiểu thư đi, biểu tiểu thư xưa nay yếu ớt, rơi vào tay Đại thiếu gia, chắc chắn sẽ bị đánh chết, nếu người còn không đi..." Thải Hương gấp tới bật khóc, Đại thiếu gia trước nay xảo trá ngoan cố, tâm tư tàn nhẫn, ở Quốc Công phủ này càng vô pháp vô thiên, chỉ có Mai phu nhân, Nhị tiểu thư và lão gia mới áp chế được, lão gia không ở trong phủ, nha hoàn Phái Nhi bên cạnh Nhị tiểu thư còn hùa theo khi dễ biểu tiểu thư, tình hình không phải đã quá rõ sao?
Ở Quốc Công phủ này, sợ rằng chỉ còn Đại tiểu thư mới cứu được biểu tiểu thư.
An Cửu nhíu mày, không nhắc đến Lam Nguyệt hôm nay cứu nàng một mạng, chỉ riêng lời Phái Nhi kia nói, nàng cũng phải đến hoa viên một chuyến.
An Cửu trước kia không phải là ví dụ sao?
Hành động hôm nay của Đại thiếu gia đại diện cho ai, An Cửu nàng biết rất rõ.
Nếu bọn họ đã nhắm vào nàng, như vậy lần này phạt Lam Nguyệt, bọn họ nhất định sẽ từng bước ép sát, sớm muộn cũng có ngày khi dễ đến đầu nàng.
Đại thiếu gia sao?
Ngươi dẫn đường đi. An Cửu nhìn Thải Hương, lạnh lùng nói.
Danh hào về Đại thiếu gia này nàng có nghe nói, gã do thứ phu nhân trong phủ Tần thị sinh, là một tên du côn ác bá, lúc trước không ít lần khi dễ An Cửu.
Mẫu tử Tần thị xưa nay dựa vào Mai phu nhân, điều này càng khiến An Cửu khẳng định kẻ bày mưu tính kế phía sau, một khi đã vậy, chuyện này, An Cửu nàng càng không thể bỏ mặc.
Thải Hương ngây ra, đến khi có phản ứng, lập tức đứng dậy:
"Đại tiểu thư, người đi theo nô tỳ." Thật tốt quá, có Đại tiểu thư ở đây, biểu tiểu thư cũng có hi vọng!
Bọn họ đi về phía hoa viên, đợi An Cửu rời đi, mấy nha hoàn kia mới hoàn hồn, đưa mắt nhìn nhau.
Đại tiểu thư tới hoa viên sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!