Lúc này trong chính sảnh, yến tiệc đã bắt đầu.
Ta vừa ngồi xuống chưa lâu, Phục Linh phụ trách dâng trà, lại cầm không chắc tay, khiến nước trà đổ thẳng xuống váy ta:
"Á! Tiểu thư, nô tỳ không cố ý…"
Ta liếc nhìn nàng ta một cái, sau đó đứng lên, hành lễ với Trưởng công chúa, rồi cáo lui đi thay y phục.
Y phục bị dính bẩn, nếu cứ mặc như vậy mà ngồi lại, quả là rất thất lễ.
Phục Linh vội vàng tiến lên đỡ ta:
"Minh Châu tỷ tỷ không khỏe, giờ vẫn đang nghỉ ngơi trên xe ngựa. Nô tỳ dù có trăm sai ngàn lỗi, nhưng giờ tiểu thư cần người hầu hạ, xin hãy để nô tỳ lấy công chuộc tội."
Nàng ta nói rất thành khẩn, ta chỉ khẽ cười lạnh, không phản bác.
Trước khi rời đi, ánh mắt ta lướt qua chỗ nam tọa, nơi Bạch Dung Khanh đang ngồi.
Hắn cũng đang nhìn về phía ta.
Ta không nói gì, chỉ lạnh lùng quay đầu, rời khỏi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Phục Linh theo ta đến phòng nghỉ ở hậu viện. Khi mở cửa phòng, một mùi hương nồng đậm xộc vào mũi.
"Biết tiểu thư thích hương liệu, nên nô tỳ đã đốt từ sớm rồi."
Phục Linh cười nói, nhưng khi nói, nàng ta lại cố ý dùng khăn tay che mũi miệng, sau đó tiến tới chỉnh sửa y phục ta mang theo:
"Tiểu thư đã rời sảnh rồi, chi bằng nghỉ ngơi trong phòng một lát. Nô tỳ sẽ gọi người dậy sau…"
Ta đảo mắt nhìn quanh phòng, rất nhanh chú ý đến một vật nhỏ đặt trên giá bên cạnh.
Có vẻ là vật làm bằng gỗ, cầm trên tay thấy khá nặng.
Phục Linh vẫn đang lải nhải không ngừng.
Sau khi chỉnh sửa y phục xong, nàng ta quay sang nói với ta:
"Tiểu thư, mặc thử bộ này trước, để lát nữa nô tỳ…"
Bốp!
Lời còn chưa dứt, ta đã nhanh chóng dùng vật trong tay nện mạnh vào gáy nàng ta.
Phục Linh trợn trừng mắt, cả người ngã gục xuống đất.
Ta xắn tay áo, kéo nàng ta lên giường, dùng y phục che lên mặt nàng ta một cách qua loa.
Sau đó, ta lục lọi trong tay áo của nàng ta, tìm thấy gói hương liệu chưa kịp cho hết vào lư hương.
Ta đổ toàn bộ số hương liệu còn lại vào lư hương.
Hương thơm trong phòng càng lúc càng nồng, đến mức ta dù đã lấy tay áo che mũi, vẫn cảm thấy nóng bức khó chịu.
Sau khi làm xong mọi việc, ta vội mở cửa phòng chạy ra ngoài.
Vừa đóng cửa lại, đã thấy một người bất ngờ xuất hiện trước mặt, nắm lấy tay ta, kéo ta chạy một mạch đến rừng đào phía sau hậu viện của Trưởng công chúa mới dừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!