Chương 32: Tuổi già sức yếu 3

Editor: trang bubble ^^  

Lúc thỉnh an kết thúc chuẩn bị đi trở về, lão phu nhân đứng dậy nhìn vẻ mặt của các nàng lại dường như thoáng có chút không muốn, trong miệng không mặn không lạt nói chuyện:

"Con đây vừa trở về, nha đầu Thuần Nhi kia cũng đi ra ngoài. Chao ôi, bên trong phủ này không biết tưởng thật là càng ngày càng lạnh rõ rồi."

Mộ Lam Yên cho rằng chỉ là một câu tán gẫu nhàn nhạt, mặc dù nàng không biết Thuần Nhi trong miệng lão phu nhân là ai.

Ánh mắt Mẫn phu nhân cũng là thoáng qua một chút tức giận không dễ dàng phát giác.

Họ đi nơi nào.

"Đi Long Vực tự ăn chay niệm Phật rồi."

Trong lòng Mộ Lam Yên đánh giá đối thoại của bọn họ. Vừa bắt đầu gặp Mẫn phu nhân, nàng đã biết Mẫn phu nhân là vì con gái của nàng, cho nên thành tâm niệm Phật. Lão phu nhân trước mắt này tương ứng đã lớn tuổi cho nên không có việc gì thắp chút nhang.

Nhưng Thuần Nhi trong miệng họ, lại ngay trước lúc họ chân đi vào, chân sau lại đi Long Vực tự hương khói vượng nhất thành Biện Kinh kia ăn chay niệm Phật?

Nếu như không phải còn có một nam chủ nhân chưa từng gặp mặt —— Ngao Tháp, Mộ Lam Yên sẽ cảm thấy nàng tiến vào không phải là một phủ đệ, mà là một am ni cô rồi!

Chỉ thấy lão phu nhân lần nữa từ từ thở dài một hơi, nói:

"Mấy ngày nữa, chính là ngày ta vào phật môn. Phương trượng niệm tình ta hồng trần chưa dứt, để cho ta tu hành ở trong nhà. Trong ngày thường, nha đầu Thuần Nhi kia ít khi chạy tới Thánh Địa Phật Tổ, cho nên nàng muốn đi qua sớm hơn ta mấy ngày, gạt bỏ hồng trần quyến luyến." 

"Vậy, muội muội quả nhiên là có lòng."

Nghe đến đó, Mộ Lam Yên coi như là hiểu Thuần Nhi trong miệng các nàng, nhất định là Nhị phu nhân của Ngao Tháp rồi.

"Đúng vậy đó. Mẫn nha đầu, con cũng trở lại rồi. Không bằng sau buổi trưa hãy thu dọn một tý hành lý, đi theo ta cùng đi làm bạn với Thuần nha đầu thôi."

Mẫn phu nhân ngoái đầu lại liếc mắt nhìn Mộ Lam Yên, muốn từ chối:

"Nhưng mà, buổi chiều con tìm một vị thợ may cho Yên Nhi, muốn coi làm mấy bộ xiêm áo cho Yên Nhi. Mẫu thân, người xem, nếu không có thể ngày mai đi được không?"

Lão phu nhân đột nhiên vỗ trán mình:

"Con xem đầu óc của ta đây." Nhìn hai người phía dưới mặt đầy hoài nghi, chỉ thấy gương mặt bà hậu tri hậu giác:

"Vốn là ta đã định cho Lam Yên một chút lễ ra mắt, mới vừa rồi chỉ cho bao tiền lì xì, lại không cho đồ. Chiếu cố nói chuyện phiếm với các con, ngược lại quên mất việc này. Vạn cô, đi lấy quà tặng mà ta muốn tặng nhị tiểu thư tới."

Vâng. Vạn cô đáp một tiếng, chính là lui ra ngoài.

Lúc này, lão phu nhân nói là già nên hồ đồ rồi, kì thực trong lòng đánh bàn tính cố ý lấy đồ cho hai lần. Một là vì biểu đạt đối đãi của mình với bất kỳ con cháu nào đều là ngang hàng.

Thứ hai chính là nói cho Mộ Lam Yên, ở trong lòng ta đây ngươi không quan trọng......

Mộ Lam Yên và Mẫn phu nhân liếc mắt nhìn lẫn nhau, vốn đã định đi về nhưng không nghĩ trên đường lại vẫn trộn lẫn nhiều chuyện như vậy. Ngay sau đó, họ cũng chỉ đành ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, chờ Vạn cô cầm đồ vật đi lên.

Mười cuộn lương bố, năm cây trâm ngọc, năm cây trâm vàng, mười cặp vòng tay cộng thêm một da lông chồn trắng như tuyết mà Vạn cô đặt ở trên khay của những tỳ nữ kia. Mấy cái trâm vàng ngọc bên kia thì nàng không biết có tốt hay không, nhưng mà mười cuộn lương bố này thì nàng biết rõ ràng.

Những thứ bố kia xuất phát từ một bố phường gọi là Hà Công phường. Hà Công phường đưa ra mỗi một xấp bố thì cạnh biên cũng sẽ thêu lên dấu hiệu đặc biệt của bọn họ, hơn nữa châm pháp là nhà khác không có.

Bố phường này chỉ làm cho Hoàng thất, tất cả nương nương cung nữ trong cung đều là xuất thân từ một nhà này. Cũng không phải Công phường này tính tình lớn, mà chính là tiên hoàng hậu đã từng truyền lệnh, thường ngày không cho phép Hà Công phường nhận tờ danh sách của lão bách tính. 

Chuyện này dĩ nhiên là có nguyên nhân.

Hà Công phường đưa lương bố thượng đẳng vốn là hoàng hậu chuẩn bị cho ngoại bang biến thành hạ đẳng, cũng bởi vì trộn lẫn với danh sách của dân chúng làm cho ngoại bang cho rằng Kỳ quốc không xem trọng đối với bọn họ.

Mặc dù trên căn bản đám người phụ trách Hà Công phường kia đều bị xử tử, nhưng ông chủ của Hà Công phường thì các nàng không thể động vào. Hay, bởi vì bọn họ biết nguyên vật liệu mà người trong cung cần, sau đó bèn sống chết mặc bay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!