Khương Lê dẫn theo Đồng Nhi đi lướt qua Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu.
Trên mặt nàng vẫn mang nụ cười nhạt như lúc trước, dường như đã trở thành một chiếc mặt nạ tự nhiên. Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ, độ cong của khóe miệng lại có chút lạnh lùng.
Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu, quả nhiên đã tới.
Sau khi gả cho Thẩm Ngọc Dung, nàng đến kinh thành. Thẩm mẫu không phải là một bà mẹ chồng dễ sống chung, Thẩm Như Vân lại càng ngang ngược ích kỷ. Tiết Hoài Viễn yêu thương con gái, cố gắng hết sức cho nàng nhiều của hồi môn.
Những của hồimôn đó đều mang ra để hỗ trợ gia đình Thẩm, còn y phục trang sức của nàng thì phần lớn bị Thẩm Như Vân giành đi vì yêu thích.
Nàng không phải là một thánh nhân, ở Tiết gia nàng cũng là người được yêu thương cưng chiều, nên khi gặp phải Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu khiến nàng không vui thì Tiết Phương Phi của trước đây cũng sẽ biểu lộ ra.
Mỗi khi như vậy, Thẩm Ngọc Dung liền đứng ra.
Thẩm Ngọc Dung luôn nói rằng, mẹ góa và em gái từ nhỏ đã nuôi nấng anh, có được như hôm nay đều là nhờ công lao của họ nên muốn Tiết Phương Phi đối xử tốt với họ hơn.
Tiết Phương Phi cũng nghĩ đến những khó khăn của họ nghĩ đến việc họ là những người phụ nữ yếu đuối chăm sóc Thẩm Ngọc Dung không dễ dàng, cũng cố gắng chịu đựng.
Nhưng sự khoan dung không đổi lại được sự tôn trọng tương tự. Trong những ngày tháng cuối cùng của nàng, Thẩm mẫu và Thẩm Như Vân chưa từng đến an ủi nàng.
Thậm chí đôi khi còn đứng ngoài cửa nói chuyện cố ý để nàng có thể nghe thấy, nói rằng đã làm ra chuyện xấu như vậy, sao còn không chết đi, mà còn muốn kéo Thẩm gia vào rắc rối.
Nếu không phải Tiết Phương Phi có tính cách kiên cường, chỉ sợ nàng thật sự sẽ không chịu nổi mà tự tử để chứng minh sự trong sạch của mình.Tiểu thư? Đồng Nhi nhận ra sự khác thường của chủ tử, khẽ gọi một tiếng.
Khương Lê trở lại thực tại, mỉm cười nói: Ta không sao. Trong lòng lại nghĩ, chỉ sợ chuyện của Thẩm Ngọc Dung và Vĩnh Ninh công chúa bọn họ không thể nào không biết chuyện này. Vĩnh Ninh công chúa có thể ra vào nhà họ Thẩm như chỗ không người, rõ ràng là quen thuộc với người nhà họ Thẩm.
Với tính cách gió chiều nào theo chiều ấy của người nhà họ Thẩm, tìm một công chúa hoàng gia cao quý quả thực có lợi hơn nhiều so với việc lấy con gái của một quan chức nhỏ.
Hôm nay nàng cũng đã tận mắt chứng kiến y phục trang sức của Thẩm Như Vân và Thẩm mẫu với mức lương hiện tại của Thẩm Ngọc Dung e rằng khó mà mua được.
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Đây chắc hẳn là ý tốt của Vĩnh Ninh công chúa. Khương Lê nghĩ thầm, chỉ cảm thấy người nhà họ Thẩm vừa đáng thương vừa đáng buồn.
Vĩnh Ninh công chúa đương nhiên là một công chúa lá ngọc cành vàng, nhưng cô ta có thể bình thản sát thê diệt tự, nào phải người dễ đối phó? Người nhà họ Thẩm chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt, không biết rằng những ngày khóc lóc còn ở phía sau.
Nàng vui vẻ chờ xem kịch hay.
Người nhà họ Thẩm, Thẩm Ngọc Dung, Vĩnh Ninh công chúa là những kẻ đã khiến gia đình nàng tan nát, món nợ này, nàng sẽ đòi lại từng chút một.
Hai người đi về phía Phương Phi Uyển, cho dù hôm nay Khương Lê đã tự chứng minh sự trong sạch của mình trong lễ cập kê của Khương Ấu Dao nhưng dường như nàng vẫn là một người con gái bị nhà họ Khương lãng quên. Hành động của nàng, không một ai chú ý.
Đang đi được nửa đường, bỗng nhiên có một nam tử đi tới.
Trong hậu viện của Khương phủ từ lúc nào lại có nam nhân? Khương Lê dừng bước, không tiến lại gần, giữ một khoảng cách với nam tử này. Nam tử này cũng là người biết lễ nghĩa, không tiến lại gần.
Khương Lê nghiêng người định đi sang đường khác, nam tử kia bỗng nhiên lên tiếng, nhẹ giọng nói: Nhị tiểu thư?
Nhị tiểu thư?
Nghe có vẻ rất quen thuộc, Khương Lê quay lại nhìn hắn.
Nam tử này tầm mười bảy mười tám tuổi, mặc một bộ trường sam y màu tùng hương, chất liệu tinh xảo. Tóc được cài bằng trâm ngọc, dáng người cao ráo, dung mạo tuấn tú, đúng là một mỹ nam khí chất văn nhã thanh tú, ánh mắt nhìn Khương Lê có chút dao động.
Khương Lê nhìn chằm chằm vào hắn, có lẽ ánh mắt quá xa lạ, khiến nam tử trước mặt có chút ngại ngùng, hắn do dự một lúc, mới nói:
"Nhị tiểu thư có lẽ không nhớ, tại hạ là Châu Ngạn Bang."
Châu Ngạn Bang?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!