Chương 46: Hoàn

Quyền Cảnh Ân định tìm Đình Tự hỏi cho ra lẽ, nhưng mới nhớ ra cậu ta bị bố ruột kéo ra nước ngoài mở rộng kinh doanh rồi.

Chỉ đành lặng lẽ nằm lại giường, cọ qua cọ lại với Lục Diên.

Cọ thêm nữa… Lục Diên đè anh xuống, "Ngủ đi…"

Quyền Cảnh Ân yên tĩnh lại.

Nhưng Lục Diên biết anh chưa ngủ, lúc ngủ anh sẽ theo bản năng biến thành người chủ động, đâu có ngoan ngoãn thế này.

Đã lâu thế rồi, Lục Diên cũng không vội, sẽ đợi Quyền Cảnh Ân tự tìm ra kẽ hở và thẳng thắn.

Kết quả là kẽ hở này, mấy ngày trôi qua vẫn không thấy đâu, ngược lại đến ngày lễ tốt nghiệp trước.

Đây cũng là ngày cuối cùng họ mặc đồng phục học sinh trong đời.

Lục Diên và Quyền Cảnh Ân cùng bước vào lớp Hai, nhận được tiếng hò reo của bạn học.

"Nhìn kìa! Thủ khoa lý khoa của chúng ta, thánh thủ y học tương lai!"

"Còn cả đại ảnh đế của chúng ta nữa!"

Quyền Cảnh Ân không nhịn được cười, "Mấy người đủ rồi nha!"

"Lên đi Quyền ca! Ký tên cho tôi, sau này lỡ tôi hết tiền, đem chữ ký này lên mạng bán, chắc chắn không để tôi chết đói."

Quyền Cảnh Ân bực bội trừng mắt, nhưng vẫn cầm bút ký lên tấm ảnh chụp chung họ chuẩn bị sẵn.

Còn vài Omega sau khi xin phép Lục Diên cũng xin chữ ký.

Lục Diên trò chuyện với người khác, thỉnh thoảng liếc mắt cười nhìn sang.

Cái chết của Hà Trữ trở thành sự ăn ý ngầm không ai nói ra.

Lớp Một bên cạnh cũng rộn ràng vui vẻ, nhưng Thoa Thuần mất tích không rõ, Đình Tự dù vẫn bộ dạng bất cần, mọi người vẫn nhận ra nụ cười gượng gạo của cậu, nên cố gắng không nhắc đến.

Cũng có tin vui, chuyện đầu tiên là Nghiêm Gia cuối cùng bị Alpha thanh mai trúc mã của mình "cưỡng chế yêu".

Khi Nghiêm Gia mang đôi mắt quầng thâm sâu không thấy đáy bước vào, lập tức nghe tiếng gào hưng phấn của không ít người.

"Mẹ kiếp! Minh ca uy vũ!"

"Này, cưới nhớ mời tôi nha, ly rượu mừng này tôi đợi ba năm rồi!"

Nghiêm Gia mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng đỏ rực, "Cậu! Các cậu sớm đã biết…"

"Ôi chao, đồ ngốc, ánh mắt Minh ca nhìn cậu kéo sợi luôn, chỉ mỗi cậu chậm chạp không nhận ra."

"Kéo sợi gì, đó là mắt sói đói, muốn ăn tươi nuốt sống người ta!"

Tưởng Tòng Minh hung hăng trừng họ, các Alpha khác lập tức chuyển sự chú ý sang trêu cậu ta.

Chẳng bao lâu, Lục Thiên Thu bước vào.

"Anh Lục hôm nay đẹp trai thật!"

"Anh Lục hôm nay mặt mày rạng rỡ!"

"Tiễn đám ôn thần chúng tôi đi, dĩ nhiên mặt mày rạng rỡ, haha haha!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!