Chương 25: (Vô Đề)

Luôn có loại oan hồn như Tần Túc thích thọc gậy bánh xe hắn!

Nhưng sao hắn để cho tên này thực hiện ý đồ được!

Tiêu Hòa nhướng mày: "Anh biết rõ tôi là gay còn bảo tôi đi tìm phụ nữ xây dựng gia đình? Này không phải làm khó người sao?"

Hai ngày trước còn khẳng định mình trai thẳng chính chuẩn, hai ngày sau liền khẳng khái hùng hồn thành  gay, Tần Túc… bị đốn đến không nói nổi lun.

Tiêu Hòa hắng giọng một cái, nói tiếp: "Yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho y, chắc chắn không vì gia đình không hoàn chỉnh mà lưu lại bóng ma tâm lý cho y đâu. Mà lập luận của anh cũng không đúng, trên đời này trẻ em mồ côi nhiều vô kể có gì không ổn đâu? Ngược lại nhiều người lớn lên còn vô cùng ưu tú, so với trẻ em có cha mẹ kiên cường độc lập đảm đương hơn nhiều!"

Tần Túc trầm mặc một lát, theo thói quen đẩy mắt kính một cái mới khẽ thở dài: "Ngài nói không sai."

Quả thật Tiêu Hòa nói không sai, nhưng Tần Túc càng hiểu Phàn Thâm hơn, y chưa bao giờ thiếu mấy đặc điểm kiên cường độc lập này nọ, y thiếu là… những đặc điểm thông thường.

Chẳng hạn như tin tưởng, chẳng hạn như ỷ lại, chẳng hạn như… yêu.

Bất quá có nhiều chuyện nói sớm sẽ phản hiệu quả.

Nếu Tiêu Hoà muốn chăm chút nuôi dưỡng vậy thì cứ làm, dù sao đời này cũng không có người nào thích hợp với Phàn Thâm hơn y cả.

Nếu ngay cả hắn cũng không làm được thì tìm người khác cũng vô ích

Tiêu Hòa, Tần Túc đạt thành ý kiến chung, lập tức bắt tay làm vài việc chuẩn bị.

Nếu đã thề son sắt nuôi tốt đứa trẻ thì nhất định phải nghiêm túc học hỏi chăm chỉ thực hành.

Nhưng hắn chưa có kinh nghiệm về mặt này nên phải lấy kinh nghiệm cái đã.

Tần Túc: "Việc này tôi không giúp ngài được, cả đứa nhỏ tôi cũng chưa từng chạm vào."

Tiêu Hòa: "…"

"Lạy anh luôn, ai mong anh truyền thụ kinh nghiệm cho?" Tiêu Hòa thở dài, "Phiền anh tìm vài cuốn sách giúp tôi."

Tần Túc im lặng rồi lặng im, sau đó xoay người đi khỏi.

Chưa tới mười phút sau Tần Túc đã về, tay ôm một cái thùng to đùng đặt xuống trước mặt Tiêu Hòa.

Tiêu Hòa mở ra xem, không khỏi líu lưỡi: "Hiệu suất của anh không tệ nha."

"Cảm ơn vì đã khen ngợi."

Tiêu Hòa: "…" Tôi chỉ thuận miệng thui, thật không có ý khen anh á!

Mà thôi quên đi, không rảnh cùng anh ta truy cứu, nhanh tra sách rùi trở về chăm con thôi.

Chỉ là hắn vừa mở thùng ra đã cứng lưỡi nghẹn họng mắt trợn trừng!

mỏng hơn từ điển Tân Hoa một chút, mỏng hơn từ điển Anh – Trung một ít, còn có …

Tiêu Hòa há hốc mồm: "Tôi dùng cả đời để xem hết đống này đó à!"

Tần Túc ho nhẹ nói: "Nhiệm vụ lần này rất gian khổ, nếu ngài có thể hoàn thành chúng ta sẽ cân nhắc tăng thêm mười triệu tệ phí phụ cấp…"

Tiêu Hòa xua tay, rất khí khái nói: "Được rồi được rồi, ngót nghét mười triệu tôi còn đặt vào mắt sao!"

Tần Túc: "…"

Không để ý anh ta nữa, Tiêu Hòa bắt đầu lật sách. Hiện tiểu Phàn Thâm mới sáu bảy tháng tuổi là thời điểm cần được che chở chú ý nhất, hắn tìm hiểu cặn kẽ kinh nghiệm chăm trẻ giai đoạn này, miễn cưỡng có tính toán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!