Chương 20: Bizani trở về

Sau khi kết thúc trò chuyện với Huyết Ma, Lục Vũ nhìn đồng hồ Khương Đào cho hắn, trời đã tối rồi sao, nhưng hiện giờ hắn đã bị bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống đánh choáng váng, nhất định là hưng phấn không ngủ được.

Lúc này, Khương Đào và Hughes dĩ nhiên không ở, Lục Vũ nghĩ nghĩ, lần thứ hai đem tinh thần lực tiến vào miếng ngọc giản kia, sau đó xem những thông tin và công pháp kia.

Tu chân, chính là hấp thu linh khí trong thiên địa vào thân thể của mình, sau đó trải qua chuyển hóa mà trở thành lực lượng tự thân, chia làm bảy cấp bậc:

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, nhưng tu chân giả Luyện Khí kỳ còn chưa được coi là tu chân giả chân chính, bởi vậy rất nhiều người cho rằng, thật ra chỉ có sáu cấp bậc, mỗi cấp bậc lại chia làm mười giai, tu chân giả đạt tới Đại Thừa thập giai, chỉ cần tiến thêm một bước nữa chính là độ kiếp phi thăng!

Khả năng của tu chân giả, chính là sâu không thấy đáy, bên trong miếng ngọc giản này cũng không có văn tự gì cả, vị diện khác nhau nên ngôn ngữ cũng khác nhau, nhưng khi tinh thần lực Lục Vũ tiến vào, thì những thông tin mà hắn muốn biết đều tự động xuất hiện.

Nửa sư phụ của hắn tự xưng là Âm Dương Tán Nhân, là một người đại trí tuệ đại nghị lực, cùng lúc tu luyện hai loại công pháp âm dương nhưng không nổ tan xác mà chết, ngược lại còn dung hòa hai loại công pháp này với nhau.

Đương nhiên, cũng chính vì vậy, thời gian phi thăng của hắn bị kéo dài, ước chừng qua mấy ngàn năm mới có thể phi thăng.

Đồng thời tu luyện hai loại công pháp hoàn toàn khác nhau, tuy thời gian tu luyện sẽ bị kéo dài, nhưng cũng không phải không có lợi, ít nhất, so với tu chân giả hay pháp bảo cùng cấp bậc, thì Âm Dương Tán Nhân chính là thiên hạ vô địch.

Mà hai quyển công pháp Âm Dương Tán Nhân đề nghị Lục Vũ tu luyện, chính là hai loại công pháp mà hắn đã tu luyện.

Một loại là Thuần Dương công pháp 《 Thiên Dương bí quyết 》, một loại là Thuần Âm công pháp 《 Thiên Âm bí quyết 》, dựa theo thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, sau khi ăn Tái Sinh Đan, nếu chỉ tu luyện một loại công pháp, trong vòng một ngàn năm hẳn là có thể phi thăng, nhưng nếu tu luyện hai loại công pháp, thì trong vòng vạn năm mới có thể phi thăng.

Lục Vũ cẩn thận xem xét thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, không khỏi hít sâu một hơi, song song tu luyện hai loại công pháp, hậu kỳ sẽ nhận được lợi ích vô cùng lớn, nhưng lợi ích càng lớn thì mạo hiểm cũng càng lớn, tu luyện hai loại công pháp sẽ mạo hiểm hơn tu luyện một loại công pháp, tốc độ tu luyện cũng chậm hơn gấp bội!

Lục Vũ rất rõ ràng, muốn đứng ở chỗ cao nhất, thì phải biết lựa chọn, hắn đã từng muốn chết một lần rồi, hiện tại tương lai tốt đẹp đang chờ hắn, hắn sẽ không muốn chết nữa.

Hơn nữa, cha mẹ và người thân còn ở trên Trái đất… Nếu hắn có thể mau chóng tu luyện thành công… Tuy rất xa vời, nhưng vẫn còn hy vọng có thể tái kiến cha mẹ và chị, không phải sao?

Nghĩ như vậy, Lục Vũ lại lấy ra hai quyển công pháp.

Sau khi xuyên qua, Lục Vũ đã đọc qua rất nhiều sách ma pháp, cái gọi là ma pháp, chính là lợi dụng tinh thần lực của mình dẫn dắt linh lực trong không khí tiến hành công kích, mà tu luyện một thời gian dài, trong thân thể ma pháp sư sẽ hàm chứa các loại thuộc tính linh lực, tu chân thì hoàn toàn ngược lại, hút toàn bộ linh lực trong không khí vào thân thể của mình, sau đó luyện hóa cho bản thân sử dụng.

"Trách không được Khương Đào luôn nhớ thương tu chân…" Sau khi Lục Vũ xem qua giới thiệu về tu chân, thật tình cảm thấy ma pháp so với tu chân kém cỏi hơn rất nhiều.

Mặc kệ ma pháp có lực công kích cường đại cỡ nào, rốt cuộc vẫn phải mượn ngoại lực, lợi dụng nguyên tố ma pháp trong không khí, cho nên thân thể ma pháp sư gầy yếu, một khi có cấm chế ma pháp nào đó tấn công, còn không đỡ nổi một kích.

Tu chân thì khác, tu luyện của tu chân chính là tự thân, tuy cũng có dựa vào pháp bảo, nhưng tố chất thân thể vẫn rất tốt, mạnh hơn ma pháp sư nhiều lắm.

Lục Vũ là một nam nhân, sau khi có giác ngộ và tính toán như vậy, liền chọn học tập 《 Thiên Dương bí quyết 》.

Thiên Dương bí quyết tu luyện linh lực… Lục Vũ cảm thấy, ngược lại có chút tương tự với quang minh ma pháp trên Eyal đại lục. Thiên Dương bí quyết cùng Thiên Âm bí quyết là một dương một âm, có lẽ có chút tương tự với quang minh ma pháp và hắc ám ma pháp đi?

Thấy tình hình như vậy, Lục Vũ lại chần chờ — nếu hắn tu luyện Thuần Dương bí quyết, bản thân lại có trụ cột của hắc ám ma pháp, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?

Chần chờ trong chốc lát, cuối cùng Lục Vũ cũng buông xuống ngọc giản trong tay, quyết định sau khi mình ăn Tái Sinh Đan tái tạo lại cơ thể rồi tính tiếp, mà Tái Sinh Đan… Hắn không biết sau khi dùng Tái Sinh Đan sẽ có hậu quả gì không, không dám tùy tiện sử dụng.

Cứ trì hoãn như vậy, trời đã gần sáng, Lục Vũ không thấy Khương Đào xuất hiện, chỉ có thể vội vàng rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, sau đó đi ra ngoài làm bữa sáng cho Lâm Tái.

"Tiểu mỹ nhân, ngươi còn tương ớt không?"

Nhìn thấy Lục Vũ ra khỏi cửa, Lâm Tái lập tức bám theo, không ăn không biết, ăn một lần thì giật mình, nhưng sau khi ăn nhiều lần thì yêu thích hương vị cay cay ngọt ngọt kia, mặc kệ ăn cái gì cũng bôi tương ớt lên, nhưng rốt cuộc tương ớt kia được làm từ cái gì thì hắn không nghiên cứu ra, thậm chí vị thịt bên trong là thịt gì cũng không biết, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng thất bại.

Nhưng thất bại càng nhiều, hắn càng cảm thấy tò mò về Lục Vũ, rốt cuộc Lục Vũ lấy mấy thứ này từ đâu?

"Ta không còn nữa." Lục Vũ trực tiếp trả lời, có thể lấy ra một chai, nhưng không thể lấy ra hoài.

"Thật sự rất đáng tiếc! Ta cảm thấy hương vị của tương ớt vô cùng mỹ vị, nhưng rốt cuộc nó được làm như thế nào?

"Ánh mắt Lâm Tái xoay tròn, tò mò hỏi han. Lục Vũ nhíu mày:"Chỉ là xào ớt với dầu."

Chắc là làm như vậy đi? Tại vì hắn chỉ thấy ớt và dầu mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!