Chương 5: (Vô Đề)

16.

Tuy tôi chỉ cao có mét sáu lăm, nhưng khí thế thì áp đảo hoàn toàn.

Tên chen hàng bị mấy câu chửi vớ vẩn của tôi dọa cho nghẹn họng:

"Tôi có chen hàng thật, nhưng cô cũng mắng tôi mà. Mắng người khác là đúng chắc?"

"Hử? Tôi mắng cậu hả?"

Tôi cúi xuống liếc cái cổ áo đầy dầu mỡ trong tay, lập tức vứt ra như vứt rác: Cậu là… gì cơ?

Cái cổ áo này còn dầu hơn cả vết canh dính trên đồng phục tôi. Đừng nói là cậu ta dùng cổ áo để ăn cơm mỗi ngày chứ?

Hiển nhiên, kỹ năng cãi nhau cơ bản của tôi không ăn thua, nhưng riêng câu chốt thì trúng tim đen thật rồi — hắn bắt đầu cuống.

"Cãi nhau với cậu đúng là phí thời gian."

"Còn cậu, thời gian chen hàng tiết kiệm được thì nên dùng để sửa lại cái đầu làm bằng keo dán của mình đi."

"Cố lên nha, sinh vật đơn bào xa lạ."

17.

Tôi chửi xong thấy sướng cả người, tâm trạng tốt lên hẳn, vừa đi ra khỏi căng

-tin thì Giang Dịch Thư đã nhào tới đi sát bên tôi:

"Cưng ơi, lúc nãy cậu ngầu muốn xỉu luôn á!" 

"Lẽ ra tớ nên lên đạp thêm cú xoay vòng mới phải!"

"Tớ cũng thấy tớ ngầu thật." Tôi cười cười:

"Có điều, người ngầu như tớ giờ lại không biết xử lý cái áo dính đầy dầu mỡ này thế nào."

"À đúng rồi, lúc nãy ai đó gửi cho cậu bộ đồng phục này, nói là để cậu thay cái áo khoác bẩn ra trước." Giang Dịch Thư nói.

Hả?

Tôi ngu người ra: Ai đó là ai?

"Trời ơi, thì là cái người đó đó… cậu hiểu mà!" Giang Dịch Thư vừa nháy mắt lia lịa, vừa mặt mày hớn hở kiểu xuân tâm nhộn nhạo.

Tôi thì đang vội xin phép về nhà thay đồ nên cũng không thèm hỏi kỹ, cứ tưởng là cái cậu mà Dĩ Thư thầm thích tiện tay giúp đỡ thôi.

Không ngờ đấy… người mà Giang Dịch Thư thầm thương trộm nhớ nhìn thì hơi chán đời, nhưng nhân cách lại không tệ ha?

18.

Cuối cùng cũng thay được cái áo dính đầy canh dầu mỡ, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, tung tăng đi trên đường về khu giảng đường, tự nhiên vui đến phát khùng.

"Trả đồng phục cho tôi."

Một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau, khiến tim tôi bỗng đập loạn lên như vừa bị chọc một cái nhè nhẹ.

"Bộ đồng phục mùa thu đó... là của cậu á?"

"Không phải của tôi, chẳng lẽ là của cậu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!