9.
Tôi mơ mơ màng màng bị người ta đưa ra khỏi nhà ma.
Sau đó đờ đẫn ngồi cạnh màn hình giám sát, nhìn Giang Dịch Thư và Nguyên Viên điên cuồng tìm tôi, cuối cùng cũng bị nhân viên dẫn ra.
Giang Dịch Thư vẫn giữ được bình tĩnh, lễ phép cảm ơn nhân viên.
Tôi đứng giữa phố, gió chiều thổi qua mặt, lòng bàn tay còn nắm chặt chiếc đèn đỏ nhỏ mà tôi quên chưa trả lại.
Tiếng tim đập vang dội như muốn nổ tung lồng ngực, nhưng chỉ có mình tôi nghe thấy.
Cũng chỉ có mình tôi biết — mình đã động lòng với một "con ma", ngay tại cái nơi được mệnh danh là đáng sợ nhất cả nước.
Thật ra tôi hiểu rõ, đây chắc là cái gọi là "hiệu ứng cầu treo", cũng biết những kích thích từ bên ngoài dễ khiến não bộ nhầm lẫn giữa sự thật và cảm xúc, từ đó đưa ra phán đoán sai lệch
Nhưng tôi vẫn tình nguyện mặc kệ bản thân như vậy.
Ừ thì… dù sao thích một anh chàng đẹp trai cũng là chuyện dễ thương mà nhỉ.
Dù cho anh chàng đẹp trai đó không có thích tôi ┐( ‾᷅㉨‾᷅ )┌
Nhưng mà… cũng chẳng sao cả, dù gì thì chắc sau này cũng chẳng gặp lại nữa.
10.
"Sao cậu lại mang cái đèn đỏ nhỏ ra ngoài thế?"
Giang Dịch Thư nhìn tôi ngơ ngác, nhịn không được bật cười.
Giờ thì biết trả lời sao đây… Không lẽ nói vì tôi vừa yêu từ cái nhìn đầu tiên với NPC à?
"Hai cậu không thấy người dẫn chương trình hồi nãy đẹp trai lắm sao?"
Tôi giả vờ bình tĩnh đáp: "Cũng phải giữ lại chút kỷ niệm cho cuộc gặp gỡ định mệnh này chứ."
"Chuẩn là cậu luôn đấy."
Hai cô bạn thân cùng lúc giơ ngón cái với tôi.
Ăn tối xong, chúng tôi ai về nhà nấy.
Mấy ngày hè ngắn ngủi giữa năm hai và năm ba cấp ba trôi qua như gió, tôi cũng gác lại tâm trạng ham chơi để quay lại trường học.
Không ngờ, vừa vào cổng trường thì liền thấy một bóng dáng quen quen mà cũng xa lạ…
Ừm, hình như cắt tóc ngắn rồi.
Không, đó không phải điểm chính.
Quan trọng là cái người từng bị tôi đè ngã — cái NPC đó — tại sao lại xuất hiện ở trường tôi chứ??
11.
Trường học — một nơi tuy cạnh tranh khốc liệt nhưng ai cũng yêu cái đẹp.
Không hiểu từ đâu chui ra, "anh NPC" Cố nào đó chỉ mất nửa ngày để leo thẳng lên top diễn đàn trường tôi.
Phần bình luận phía dưới thì... đến cái quần lành lặn cũng không ghép nổi một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!