Edit: Hana
Beta: Sakura
Ăn xong sandwich, Ward liền túm Martin đi, bóng lưng bọn họ như đang chạy trối chết.
John cẩn thận hỏi thăm, "Vừa rồi hai người kia… là học sinh học viện Hoàng Gia?"
Alice sững sờ, "Vì sao lại nói vậy?"
"Đi tới sơn mạch U Minh, không phải học sinh học viện Hoàng Gia thì là người của Công hội mạo hiểm. Hai người bọn họ trẻ tuổi, ra tay hào phóng, nhìn rất giống thiếu gia nhà quý tộc." John phân tích rất có lý.
Alice cũng không giấu diếm, "Chú nói không sai, bọn họ chính là học sinh của học viện Hoàng Gia."
Nghi vấn được giải đáp, John chẳng những không trở nên thoải mái hơn, ngược lại biểu cảm càng thêm mê mang.
Học sinh học viện Hoàng Gia vì sao lại gọi cô gái trước mặt là "quý cô ". Phải biết đây là một loại tôn xưng không phải ai cũng có thể được gọi như vậy.
Ông lại nghĩ tiếp, sandwich kia thật sự ăn ngon như vậy sao? Có thể mua liền một lúc 5 cái.
Trong đầu chợt có một suy nghĩ, một bữa ăn bỏ ra một ngân tệ, bọn họ cũng thật phung phí.....
Suy nghĩ dần hỗn loạn, nhất thời không thể tìm ra đầu mối, John có chút ngây người, giống như đang ngẩn người.
Lúc này, một người tới hỏi " Cái sandwich kia, thật sự ăn ngon như vậy sao?"
John bỗng nháy mắt trở nên rất bối rối, còn tưởng rằng mình đem nghi vấn trong lòng hỏi ra miệng. Đợi đến khi phát hiện người nói ra không phải làm mình thì ông mới lấy lại bình tĩnh, tỉnh táo lại.
Advertisement / Quảng cáo
Alice theo tiếng nói nhìn lại, người đặt câu hỏi là nữ pháp sư Helen. Cô nở nụ cười ôn hòa, "Thử một chút liền biết."
Đối với người có tiền như Helen, 20 đồng tệ không tính vào đâu, muốn tiêu liền tiêu. Hôm qua bán đi Cuồng Bạo Huyết Ngưu, lập tức có thể kiếm được 20 ngân tệ.
Helen suy tư một chút, liền gật đầu đáp ứng, "Được, lấy cho tôi một cái sandwich."
"Một cái sandwich 20 đồng tệ." Alice nhắc nhở
"Được." Helen nói
Vừa rồi khi Martin ăn từng miếng sandwich, cô đang đứng ở gần đó xem toàn bộ quá trình.
Không thể không thừa nhận, trông thấy Martin ăn như vậy, người thường sẽ sinh ra cảm giác muốn ăn. Không biết người khác thế nào nhưng cô cảm thấy bụng mình đói còn đặc biệt thèm sandwich.
"Có hai loại sandwich, thịt bò và thịt heo."
"Tôi muốn kẹp thịt bò."
Chọn xong, Alice đưa sandwich ra.
Helen giao tiền, vội vàng nhận lấy.
John há hốc mồm, biểu lộ kinh ngạc, hồi lâu cũng không bình tĩnh được. Hai người đối thoại nhanh chóng, dứt khoát khiến ông trong phút chốc tưởng rằng hai người này nói là 2 đồng tệ chứ không phải 20 đồng tệ.
Cắn một miếng sandwich, bánh mì trắng mềm xốp, rau xà lách giòn tươi, cùng với vị thịt bò thơm ngon mang theo chút vị ngọt.
Helen thật không dám tin trừng to mắt. Thật sự là ăn quá ngon! Trên đời sao lại có thể có đồ ăn ngon như thế?
Cô cúi đầu cắn miếng sandwich, nhanh chóng nhai nuốt rồi lại nhanh chóng cắn thêm một miếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!