Chương 48: Đề khó 1

Sáng sớm hôm sau, cửa hàng thực phẩm lại buôn bán bình thường. Alice ngồi ở ngoài sảnh, đang viết viết vẽ vẽ, trong lòng suy tư.

Một người im lặng ngồi đối diện cô.

Alice ngước lên. Nhìn thấy khuôn mặt trước mắt ngạc nhiên, "Nam tước Evan?"

"Xin chào." Evan chào hỏi, coi như để bắt chuyện.

"Có chuyện gì vậy?" Alice hỏi lại.

"Nghe nói ở lễ hội ẩm thực rượu Thanh do Lãnh chúa cung cấp, nên đặc biệt ghé hỏi thăm xem có bán không? Evan đi thẳng vào vấn đề."

Hóa ra là bị rượu ngon hút hồn đây mà, định kinh doanh với cô sao.

Alice bừng tỉnh, không hề do dự báo giá, "Bán chứ, một thùng 2 đồng vàng."

"Mắc quá." Evan nhíu mày.

Alice vô tình cười cười, "Nếu như Nam tước đã tự mình thưởng thức qua rượu Thanh, hẳn là biết rõ rượu xứng với cái giá này."

Giá thì đúng là đáng giá, nhưng mà thu nhập của lãnh địa năm trước được tổng cộng có 20 đồng vàng, không có tài lực mà mua sắm thỏa thích.

Evan quyết tâm, "Ta mua, trước mắt lấy 10 thùng."

"Được thôi, ta sẽ cho người chuẩn bị đầy đủ, đến lúc đó tiền trao cháo múc. Ngoài ra, tiệm rượu không chịu trách nhiệm vận chuyển nhé." Alice nói rõ.

Advertisement / Quảng cáo

"Không thành vấn đề." Evan đồng ý ngay. Thực ra anh ta cũng sợ bị nâng giá, bởi vậy sáng sớm quyết tâm chạy tới, chỉ để mua rượu, còn những người khác thì tự đi.

Hẹn thời gian giao dịch xong, Evan vội vàng rời khỏi. nhìn bộ dạng chả khác gì đang tính tiền.

Alice cúi xuống định làm việc tiếp thì lại có người mò tới.

"Nếu như tôi muốn dùng giá cao mua cách chế biến sandwich, thì trả thế nào?" Bork thể hiện ý đồ.

"Không bán". Alice trả lời chắc nịch.

Đùa à?! Trong nhẫn không gian của cô còn hơn 100 miếng Long tệ, cô là người thiếu tiền chắc?!

Mục tiêu chỉ có một – xây dựng Clayton thịnh vượng. Tiền tài ư, không có cách nào làm cô lay chuyển đâu.

"Nếu cô đồng ý chia sẻ cách chế biến, chúng ta có thể hợp tác, sau này sẽ đem sandwich đi bán ở khắp hang cùng ngõ hẻm của vương quốc!" Bork dõng dạc mô tả tương lai sáng lạn.

"Ta không có ý định chia sẻ cách chế biến sandwich, mời quay về." Cô ra lệnh đuổi khách.

"Vậy thì thật đáng tiếc." Đôi mắt Bork lấp lóe, liên tục than tiếc, "Ta mang đến đây tất cả đều là thành ý, không ngờ quý cô Alice lại không nể tình chút nào."

"Nếu như đề nghị của ngài có tính chất xây dựng cao thì ta còn để tâm cân nhắc." Alice nói trắng ra.

Bork sầm mặt, rời khỏi không một lời từ biệt.

"Biết đang nói chuyện với ai không? Còn dám vênh mặt? Ta thở cho một phát, hù chết nhà ngươi à!" Alice vừa lầm bầm nghĩ vừa làm việc.

Sau khi kết thúc lễ hội ẩm thực, cửa hàng thực phẩm tiêu thụ gia tăng gấp mấy lần, trực tiếp xây dựng kỷ lục mới. Sau một tuần mới chầm chậm hạ xuống, nhưng so với trước lễ hội vẫn cao hơn rất nhiều.

Chính vì vậy, Katherine mới cảm thấy may mắn, "May mà bồi dưỡng nhân công sớm, không thì bận đến sống không nổi mất."

Đôi khi làm ăn quá phát đạt cũng phiền não lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!