Edit: Nayuki
Beta: Sakura
"Sandwich thịt heo! Sandwich thịt heo mới ra lò đây!"
"Cocacola lạnh, Cocacola ướp lạnh ngon ngọt đây! Tổng cộng 100 ly, ai tới trước được trước."
"100 phần kem ly miễn phí đây, ai thích mau tới lấy nào!"
…
Nghe nói tất cả đồ ăn ngon đều được nhận miễn phí, trước các sạp hàng bắt đầu xếp thật dài.
"Sandwich, Cocacola ướp lạnh, gà hoàng kim, bánh mì nhân, kem ly, tất cả đều có thể nhận sao?" Người xếp hàng đầu tiên hỏi lại Katherine cho chắc chắn.
Katherine khẳng định, "Đúng vậy, tất cả đồ ăn tự do chọn, giới hạn mỗi người được một phần."
Đồ ngon thì quá trời, mà mỗi người chỉ được chọn một.
Người kia khổ sở nhắm mắt lại, không biết nên chọn cái gì.
"Nhanh lên, đừng có lưỡng lự nữa."
"Kem ly sẽ bị chảy ra phải không?"
"Lỡ mà tan hết đá rồi thì còn gì, Cocacola ướp lạnh nữa!"
Advertisement / Quảng cáo
Người phía sau giục không ngừng.
Dù sao cũng là đồ miễn phí, cứ nhằm cái nào đắt tiền nhất là chọn là được rồi! Chuyện đơn giản nhưng hiệu quả thế còn gì.
Khách không chần chừ nữa, quyết đoán chọn luôn, "Cho tôi một phần gà hoàng kim."
"Muốn chọn loại nước sốt nào? Có sốt thịt nướng, sốt tương ớt ngọt." Katherine nhẫn nại hỏi thăm.
Cái gì mà sốt thịt nướng, rồi còn sốt tương ớt ngọt… Người này trước đây chưa từng ăn qua gà hoàng kim, nên không phân biệt được sự khác nhau của hai loại sốt.
Người đằng sau thì càng ngày càng giục rối rít, đành chọn đaị một loại, "Sốt thịt nướng."
Katherine đưa gà hoàng kim cùng sốt thịt nướng được đóng gói cẩn thận đưa cho khách, sau đó đợi người tiếp theo.
Người tiếp theo rõ ràng là khách quen. Đến lượt mình, anh ta gọi ngay, "Cho tôi một phần kem ly. Trời mùa hè thế này ăn kem ly giải nhiệt là nhất!"
"Vâng, thư ngài." Katherine đồng ý, ngay bên cạnh có người đưa kem ly tới.
Vị khách cầm ly kem không đi ngay mà ở lại nói thêm đôi câu, "Tất cả đồ ăn này đều tặng miễn phí sao? Lãnh chúa mới nhậm chức thật hào phóng quá!"
Katherine cười bảo, "Chị chủ nói có thể nhận được tước vị lãnh chúa, người thấy vui vẻ. Cho nên mới bỏ tiền túi ra mời mọi người ăn bữa cơm."
"Những thứ khác không nói, còn sandwich thì sao? Theo tôi biết thì cửa hàng đã không bán món này nữa rồi mà."
"Mua của người dân ạ. Ngài cứ yên tâm, chúng tôi đã thử qua rồi, tay nghề khá lắm, hương vị tuyệt đối không vấn đề gì."
Nghe vậy, khách quen lắc đầu thở dài, "Lúc trước công khai cách chế biến sandwich, ai muốn học, chỉ cần đến phủ lãnh chúa là được học. Đáng tiếc bà vợ ta quá ngốc, học hoài không được. Nếu không chỉ cần dựa vào tay nghề làm món này cũng có thể kiếm ăn được rồi!"
Không phải cứ muốn học làm sandwich là học được, trên thế giới này có một loại người gọi là tay phế…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!