Chương 16: Khai trương cửa hàng 6

"Mỗi khi trời tối muốn mua 100 cái sandwich?" Nghe Hunter nói xong, Alice hơi im lặng.

Cửa hàng mới tuyển ba nhân công, cũng đang được huấn luyện, làm việc còn chưa thuần thục, chỉ có thể làm trợ thủ.

Có người phụ việc, bọn Dick cũng nhẹ nhàng hơn một chút, mỗi ngày bán xong lại phải vắt chân lên cổ làm tiếp, đây không phải là nhịp sống làm người ta phát điên à.

"Mới có mấy ngày, từ việc mỗi ngày đòi mua 40 cái biến thành mỗi ngày 100 cái. Thêm nửa tháng nữa, có phải có ý định nói với tôi là mỗi ngày muốn mua 200 cái không?" Alice trêu ghẹo.

Hunter trả lời, "Cũng không phủ nhận là có khả năng đó."

Nếu mà bán đắt hàng, chắc chắn phải mang thêm sandwich đi bán.

"Chắc không phải để ăn rồi? Định mang đi bán ở đâu?" Alice hỏi.

"Trước mắt bán ở Học viện Hoàng Gia trước xem sao." Hunter cũng không chắc chắn lắm.

"Đi, tôi cho người giúp chuẩn bị nào." Alice tự nhỉ, bán cho Học viện Hoàng Gia thu hút người đúng là chuyện tốt.

Nghĩ một lúc cô hỏi, "Chắc chắn là mua buổi tối? Ban ngày chuẩn bị cũng được mà."

"Không cần." Hunter lắc đầu, "Cứ mua buổi tối đi, cả đêm mang đi là được."

"Như vậy, buổi sáng học sinh dậy trễ, bán bữa sáng như vậy vô cùng tốt. Sandwich vừa cầm đi vừa ăn, tính đi tính lại vô cùng thuận tiện."

Advertisement / Quảng cáo

"Cầm trên tay vừa đi vừa ăn, lại có thể tới phòng học kịp thời, ăn xong cũng vừa vào học."

"Xem ra anh cất công tìm hiểu rất rõ nhỉ." Alice liếc qua có chút thâm ý.

"Anh trai tôi đã từng học ở Học viện Hoàng Gia, cũng đã từng nói với tôi những chuyện này." Hunter kể.

Alice cười cười, "Mặc kệ anh bán ở đâu, cũng mặc kệ anh bán giá bao nhiêu, chỉ có một yêu cầu nhỏ."

"Mời nói."

"Nếu có ai hỏi tới, nhất định phải trả lời Sandwich chính là đặc sản của thị trấn Clayton, bánh mới làm ra ăn rất ngon."

"Không có vấn đề." Hunter sảng khoái đồng ý.

**

Ở phủ Lãnh chúa.

Quản gia Ryan nhìn báo cáo không chớp mắt, "Một vị tên là Rose xin định cư vì thích ăn sandwich do Alice làm. Anh ta biết chế thuốc khôi phục, cũng biết làm thuốc ma lực, trước mắt đang hợp tác cùng Wilson, gửi bán ở tiệm tạp hóa đó."

"Ở tiệm thực phẩm hiện tại có sáu đứa trẻ làm công, mỗi ngày được ăn hai bữa cơm, tối có ký túc xá để ở, cuộc sống ổn định. Hôm qua còn có đứa trẻ mới được nhận tiền lương chạy đi mua quần áo mới."

Dừng một chút, ông ta lại bổ sung, "Trước đó còn có một đứa trẻ vì bắt nạt người khác, lại ăn vụng nguyên liệu nấu ăn nên đã bị đuổi đi."

"Đối xử tốt với người lương thiện, phạt kẻ bất lương, đúng là rất tốt."  Gretel gật đầu.

Ryan tiếp tục báo cáo, "Thường xuyên ra vào cửa tiệm Alice có hai phần là dân thị trấn, hai phần là học sinh học viện Hoàng Gian, còn lại sáu phần là các nhà mạo hiểm. Rất nhiều người giống như bị nghiện, cứ có tiền là vào tiệm tiêu xài."

"Thậm chí có nhà mạo hiểm, vì có thể ăn ở cửa tiệm Alice nhiều hơn một chút đặc biệt ở lại thêm một ngày mới chịu rời đi."

"Theo thống kê, kể từ khi cửa hàng thực phẩm Alice khai trương đến giờ, số lượng nhà mạo hiểm ở trấn trên tăng lên nhiều hơn. Cửa hàng thịt của Odin mua được ma thú cả về số lượng lẫn chủng loại đều nhiều hơn trước kia rất nhiều."

"Sandwich bán được, làm cho lúa mì, rau xà lách, những nguyên vật liệu này cũng bán được nhiều hơn hẳn. Lúa mì đều thu hoạch được hàng năm. Mỗi năm qua đi đều không bán được, chỉ có thể để trong kho rồi bán đổ bán tháo cho các thương đội thu mua lương thực."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!