Tử tước Byron, à không, hiện tại phải là Hầu tước Byron mới đúng, hiện tại hăng hái, đi đường cũng tỏa ra sức sống mãnh liệt.
Không có cách nào mà ông ta mất hứng được hết. Từ khi gặp được Đại hoàng tử ở Clayton, vốn dĩ tưởng cả gia tộc thế là xong đời. Ai ngờ trải qua đấu tranh kịch liệt, cuối cùng người leo được lên ngôi vị hoàng đế lại là Đại hoàng tử!.
Mà ông ta, cũng vì hết lòng chiếu cố có công nên được phong làm Hầu tước.
Mấy tháng trước, ban ngày thì lo sợ bất an, ban đêm thì gặp ác mộng, chỉ sợ người nhà gặp chuyện không may, ai mà ngờ được đến giờ lại được nở mày nở mặt thế này chứ?
Hầu tước Byron càng nghĩ lại, khóe miệng càng nhếch cao.
"Cốc cốc cốc." Có người gõ cửa phòng.
Hầu tước Byron hắng giọng, "Vào đi."
Cửa phòng vừa mở, quản gia tới, lấy một lá thư đưa ra, "Đại nhân, đây là thư của tiểu thư Victoria gửi về."
"Lấy ra xem nào." Hầu tước Byron vui vẻ.
Quản gia nghe lời đưa tới.
Mở đầu thư, Victoria nói đã nghe được tin cha mình thăng chức, muốn hỏi xem có thật hay không.
Giữa thư, cô uyển chuyển nhắc nhở, nhờ có mình nhắc tới Clayton nên ông ấy mới có thời gian tổ chức thương đội đi trong thời gian phù hợp.
Cuối cùng cô biểu thị hàm súc, chính bản thân mình còn thiếu vài món trang sức ma pháp, nhưng mà do kinh tế eo hẹp nên mua không nổi. Nếu có người đồng ý cho vay tiền, thì quá tốt.
… Vốn chỉ là thư nhà thăm hỏi người thân, cứ vậy mà nồng nặc mùi tiền tài.
"Đứa bé này, thiếu tiền cũng chẳng chịu nói sớm!" Hầu tước Byron tâm trạng vô cùng tốt, nhìn cái gì cũng vừa mắt, "Đi, lấy 500 đồng vàng, gửi cùng thư hồi âm về học viện Hoàng Gia."
Chủ quản, "???"
Lúc trước ngài cũng đâu có nói vậy.
**
Phòng đấu giá [Vera].
"Công tước Austin? Đã lâu không gặp, mời vào trong ạ."
"Pháp sư cung đình Anna? Ái chà, đúng là khách quý hiếm gặp!"
"Dược tề đại sư August? Giám định đại sư Nancy? Sao hai người cùng tới đây? Đúng là vẻ vang cho kẻ hèn này rồi!"
George nhiệt tình chào hỏi mỗi một vị khách hàng, khuôn mặt cười sắp cứng ngắc luôn.
Chủ quản lặng lẽ tới, buồn bực hỏi, "Ông chủ, rốt cục là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Trong một đêm, phòng đấu giá [Vera] trở thành cái ổ thơm ngon. Phàm là kẻ có danh tiếng ở vương đô đều sẽ chủ động chạy tới tham gia đấu giá.
Cho dù là chủ quản đã làm việc hai ba chục năm cũng nhìn không ra được thế cục.
"Bệ hạ Michelle ở trước mặt mọi người đã tán thưởng đại sư rèn của chúng ta có tay nghề rất tốt, những người này không nể tình mà tới sao?" George nói nhỏ.
"Bệ hạ Michelle? Sao lại thế!" Chủ quản ngạc nhiên hô lên.
Khuôn mặt George không biểu cảm gì, chỉ thầm nghĩ, như thế nào mà không vậy? Bọn họ hợp tác với đại sư, đại sư lại cùng với đại điện hạ là một nhóm, làm tròn bốn lên năm thì cũng coi như bọn họ thuộc phe đại hoàng tử rồi.
Hiện tại Đại hoàng tử đã kế vị, phòng đấu giá cũng coi như là thơm lây!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!