Chương 326: Shinobi của dị giới

Tiếng nổ vang vọng làm rung chuyển cả khu phố. Khói bụi mịt mù, mảnh gỗ và gạch vụn bay tứ tung. Giữa đống đổ nát, Uchiha Madara vẫn ngồi yên, tay còn cầm chiếc thìa cà ri, ánh mắt đỏ rực đang co giật đầy nguy hiểm.

Một vệt gân xanh nổi trên trán hắn. Giọng nói trầm khàn bật ra, lạnh tanh nhưng át cả tiếng ồn xung quanh:

"Đám khốn kiếp... có biết trời đánh còn tránh miếng ăn không hả?"

Khí thế dâng tràn, luồng chakra vô hình tỏa ra khiến khói bụi quanh hắn tan sạch. Không khí rùng rợn đến mức mấy bóng người gần đó chỉ kịp run cầm cập rồi bỏ chạy.

Từ phía sau quầy đổ nát, ông chủ quán cà ri lảo đảo đứng dậy, vừa ho sặc sụa vừa hô nhân viên sơ tán:

"Mọi người mau ra ngoài! Nhanh lên, tránh xa khỏi tòa nhà!"

Khi thấy Madara vẫn ngồi đó, ông vội chạy tới, cúi đầu sâu:

"Khách quan! Tôi thành thật xin lỗi, chắc là có yêu quái…! Đĩa cà ri của ngài lần này miễn phí, xin tha lỗi cho sự bất tiện này!"

Madara nhìn ông bằng ánh mắt bình tĩnh lạ thường, rồi gật nhẹ đầu:

"Hừm, không phải lỗi của ngươi. Giữ an toàn cho quán và nhân viên đi."

Nói rồi, hắn đứng dậy, phủi bụi trên áo choàng, từng bước đi ra khỏi quán.

Bên ngoài đường lớn, cảnh tượng hỗn loạn đang diễn ra. Người dân hò hét bỏ chạy, tiếng còi báo động vang dồn dập.

Xa xa, khói bốc lên từ nhiều khu nhà. Madara nheo mắt, cảm nhận chakra lạ trong không khí – méo mó, hắc ám.

Một nhóm sinh vật dị dạng đang rượt theo người dân:

Những kẻ mặc áo giáp đen lấp loáng, tay cầm vũ khí kim loại. Chúng đi cùng với vài con quái vật với khuôn mặt méo mó, răng nanh và móng vuốt cong. Và trên cao, vài kẻ trong trang phục đen

-đỏ lượn lờ, mang biểu tượng xoắn ốc.

Cả bầu trời như bị nhuộm bởi khí đen u ám.

Madara khẽ nhếch môi. Giọng hắn trầm thấp, nhưng đầy sát khí:

"Đám khốn kiếp các ngươi… dám làm hỏng bữa ăn ngon của Madara vĩ đại sao?"

Chỉ vừa dứt lời, chakra từ hắn bùng lên mạnh mẽ, gió quét tung cả mảnh vụn dưới chân. Ngay khi hắn định bước tới, một âm thanh kỳ lạ vang lên khắp không gian.

🎶 "Nin! Nin! Nin! Nin Nin Nin Nin!" 🎶

Âm nhạc rộn rã, tiết tấu sôi động lạ thường, vang dội như khúc hiệu triệu. Madara khựng lại, quay đầu nhìn.

Trong luồng khói và ánh sáng lóe lên liên tiếp, vài bóng hình đầy màu sắc xuất hiện — một đỏ, một xanh, một vàng, một hồng, một trắng và một cam — lướt qua hắn nhanh như gió, vừa tung mình vừa hét:

"Shuriken Sentai – Ninninger!!!"

Ngay sau đó, từng người rút vũ khí, lao thẳng vào đám quái dị trước mặt. Ánh kiếm, tiếng nổ, và tiếng hô hào vang lên liên tiếp, hòa cùng nhạc nền rộn ràng.

Madara đứng yên, gió thổi phất qua tấm áo choàng. Ánh mắt hắn hơi nheo lại, nhìn theo cảnh chiến đấu rực rỡ sắc màu kia.

Một lúc sau, hắn nhướng mày, khẽ lẩm bẩm, giọng pha giữa ngạc nhiên và khinh khỉnh:

"Đây là... nhẫn giả ư?"

Hắn chống cằm, nhìn họ nhào lộn tung chiêu bằng shuriken phát sáng, rồi hừ lạnh:

"Nhẫn giả mà lại... mặc đồ sặc sỡ như kẹo, hò hét giữa chiến trường... Thế giới này thật kỳ lạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!