- Kazuha...
- Kazuha...
Rèm mi dài khẽ động đậy, đôi mắt Kazuha khép hờ mơ màng. Cô ngồi dậy, ngó nghiêng xung quanh. Tuy vậy, bao phủ không gian cô nhìn thấy là một màn mây đen kịt.
Cô không thể xác định được phương hướng, và điều quan trọng nhất là... không thấy một ai.
"Vậy... tiếng gọi mình là từ đâu...?
"Cô đứng dậy, hít một hơi thật sâu, thu hết can đảm và đi xuyên qua màn mây mù mịt đó - Kazuha... cứu... Tiếng gọi mà cô nghe thấy ban nãy lại vang lên, như tiếng thều thào của một ai đó. Kazuha sợ hãi, mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo. Cô run run hỏi - Ai... ai ở đó? - Ka... Kazuha... là tớ đây... - Heiji... HEIJI!!! Cô giật mình khi nhìn thấy bàn tay ngăm đen của cậu bạn thân chìa ra. Nhưng... bàn tay đó đầy máu. Kazuha vội nắm lấy tay anh,"vén" màn mây mù và nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh.
Heiji... đang nằm thoi thóp giữa vũng máu
Kazuha hốt hoảng vô cùng, cô ngồi sụp xuống cạnh anh, nhẹ nhàng nhấc bàn tay đang che đi phần bụng. Máu không ngừng chảy, bàn tay của Heiji dính đầy máu, bàn tay trắng nõn của Kazuha cũng vậy.
Cô đau đớn hỏi
- Heiji... Cậu sao vậy...
- Kaz à, chạy đi, chạy mau lên, không chúng... chúng sẽ làm... làm hại cậu... khụ khụ...
- Heiji co người lại, ho liên tục. Kazuha vỗ nhẹ lưng cho cậu bạn, nước mắt cô lăn dài trên gò má. Heiji mỉm cười yếu ớt, cậu đưa bàn tay đầy máu chạm vào má cô.
Kazuha nắm tay anh, động viên
- Heiji à... Cố lên... Cậu sẽ không sao đâu!
- Vĩnh... biệt... Kazuha!
- HEIJIII!!!!!
Kazuha bật dậy, thở hổn hển. Mồ hôi ướt đẫm trên trán, làm dính bết mấy sợi tóc mái của cô. Kazuha rùng mình khi nhớ lại giấc mơ vừa rồi. Có lẽ nào... nó là điềm báo rủi?
Sáng hôm sau, Thiên nữ Teitan đến trường với khuôn mặt hốc hác làm bao chàng lo lắng. Kazuha mệt mỏi lết thân lên tầng 3, nơi lớp
11
-B cư ngụ.
Nhác thấy bóng cô bạn, Shiho đang được Hakuba đút cho miếng sushi liền vẫy
- Kazuha, mau lại đây ăn sushi này! Cyntia làm đấy!
- Ừm... ngon lắm Kazuha à!
Aoko gật đầu lia lịa. Miệng cô không ngừng hoạt động, vì cô vừa nuốt trôi một miếng là Kaito lập tức đút cho cô miếng tiếp theo, ân cần chăm sóc cô tận tình. Riêng Shinichi thì được Ran bón cho tận nơi, kèm theo nụ hôn má nữa khiến cho cực nhiều thằng trong lớp ghen tị.
Cyntia cười híp mí nhìn Shiho và Aoko tỏ ý cảm ơn, rồi tiện tay đút cho Heiji một miếng. Kazuha thấy tim mình như đang dần dần tan vỡ, cô cố nuốt nỗi buồn vào trong mà mỉm cười gượng gạo, nhập hội với bọn bạn. Miếng sushi cá hồi sao mà đắng ngắt nơi đầu lưỡi vậy?
- Kazuha này
- Cyntia bỗng gọi tên cô, cô ngẩng đầu, cười gượng
- Sao vậy?
- Cuối tuần này là sinh nhật tớ, tớ mời cậu đến tham dự cùng mọi người!
- Cyntia cố nói rành rọt từng từ. Cô sống ở Hàn Quốc cũng đã 10 năm, tiếng Nhật không phải tiếng mẹ đẻ nên có chút không lưu loát. Kazuha nghĩ ngợi một lúc lâu, rồi gật đầu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!