Chương 2: Mối tình đầu

Mười năm về trước ~~~~~

Cánh đồng hoa bồ công anh mọc dại ở ngoại ô thành phố Tokyo rất ít người biết đến. Nhưng chính vì thế, mà nơi đây mới giữ được vẻ đẹp tuyệt vời như thế. Những ngày trời gió, từng cánh hoa hình dù bay lên không trung, khung cảnh đẹp như giấc mộng thần tiên.

Và một ngày, giữa cánh đồng xinh đẹp ấy, xuất hiện một bóng váy trắng nhỏ con tung tăng vui đùa. Đôi chân nhỏ bé chạy đi khắp nơi, hồn nhiên cười với gió, với nắng, với trời mây. Mái tóc nâu đen dài ngang vai tung bay trong bầu trời lộng gió, đôi mắt xanh lục hấp háy cười.

Cô bé đưa tay chạm vào từng bông hoa một cách rón rén, và reo lên thích thú khi thấy cánh hoa bay lên khi gió lay động. Tiếng cười hồn nhiên của cô bé đã vô tình đánh thức cậu bé đang say ngủ dưới gốc cây hoa anh đào cổ thụ. Cậu bé đưa tay dụi dụi và mở to đôi mắt mang màu đỏ điềm đạm của mình.

Cậu nhìn về phía bóng váy trắng đang chạy nhảy, hơi nhíu mày

- Ai đã phá giấc ngủ của mình đây...?

Cậu bé tò mò leo xuống cánh đồng dưới chân gò đồi nhỏ. Cậu theo bước chân cô bé mặc váy trắng, theo dõi cô. Mỗi khi cô bé nhăn mặt vì thổi mãi mà hoa bồ công anh không bay đi, cậu lại mỉm cười. Còn khi cô bé reo lên thích thú vì cuối cùng những cánh hoa hình dù cũng bay lên không, cậu lại bật cười.

Cô bé giật mình khi nghe thấy tiếng cười giòn tan. Khi quay lại, cô nhìn thấy một cậu bé với mái tóc nâu vàng và đôi mắt đỏ sâu thẳm, đang mỉm cười dịu dàng với cô

- Cậu... Cậu là ai vậy?

- Cậu đừng sợ

- Cậu bé cười trấn an

- Tớ là Hakuba Saguru, còn cậu?

- Tớ á?

- cô bé chớp mắt ngạc nhiên. Sau đó, cô nghiêng đầu cười

- Bố mẹ tớ bảo là không được nói tên thật của mình cho người lạ đâu, kể cả trẻ con.

Nhưng mọi người hay gọi tớ là Sherry, nếu cậu thích có thể gọi vậy cũng được

Cậu bé lắc đầu

- Không, tớ sẽ đặt cho cậu tên khác. Cái tên này chỉ mình tớ gọi thôi

- Tên gì vậy?

- Cherry, anh đào, nhé?

- Hakuba nháy mắt

- Vì cậu trông đáng yêu như trái anh đào vậy

- Cám ơn cậu nhé, Saguru

- Cherry cười tươi

Hai đứa trẻ trở thành bạn thân từ khi đó. Ngày nào cũng như ngày nào, hai đứa trẻ cũng hẹn nhau dưới gốc cây anh đào và cùng chơi đùa vui vẻ bên nhau. Những câu chuyện hài hước của cậu nhóc luôn làm cô bé bật cười giòn tan.

Còn ánh mắt trong veo và nụ cười trong sáng của cô bé luôn khiến trái tim cậu bé loạn nhịp. Cậu bé đã quyết tâm một điều từ khi gặp cô bé, rằng cậu phải bảo vệ cô, biến cô trở thành lẽ sống của cậu

Nhưng rồi một ngày kia, ngày định mệnh đã chia cắt hai tâm hồn bé nhỏ tách rời khỏi nhau. Cha mẹ cậu bé bỗng thông báo rằng gia đình cậu bé sẽ ra nước ngoài sống, không ở Nhật Bản nữa

- Chúng ta sẽ sang Mỹ sống nhé Saguru!

- ông Fuji ôn tồn bảo con trai

- Nhưng bố ơi, còn Cherry nữa... Con không muốn xa bạn ấy, con muốn được chơi cùng bạn ấy

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!