Thành phố Tokyo xinh đẹp vẫn chìm trong giấc ngủ. Những tia nắng đầu tiên dần xuyên qua màn mây u ám, bình minh lên làm ấm cả thành phố. Vầng mặt trời sáng chói nhô lên phía sau ngọn núi Phú Sĩ. Một cơn gió thoảng qua, làm lay động chiếc lá xanh trên cành cây còn đẫm sương sớm.
Giọt sương mai long lanh rơi xuống đất, và bay hơi thật nhẹ nhàng như tâm trạng của Ran lúc này. Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt đẹp tựa thiên thần của cô, làn gió hôn lên mái tóc đen nhánh buông dài, nét đẹp dịu dàng trong sáng của Ran làm rung động trái tim của bất kì người con trai nào.
Trong đó, có Shinichi
Anh giật mình tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng cửa nhẹ nhàng khép lại của cô. Và anh quyết định sẽ đi theo Ran, để xem cô định làm gì. Bây giờ, trước mắt anh là một thiên thần
- Mori Ran. Trái tim Shinichi đập thình thịch, loạn nhịp vì cô.
Trong khi Shinichi đang mải ngắm Ran, một giọng nói dịu dàng đã kéo anh về với thực tại
- Shinichi?
- A... à... ờ Ran! Cậu dậy sớm thế?
- Shinichi lúng túng. Ran nhún vai đáp
- Thói quen của tớ rồi á! Sáng nào tớ chẳng phải dậy sớm để bí mật làm bánh chanh cho ai đó?
Shinichi lảng tránh ánh mắt của Ran, trên má anh là những vệt mây hồng (kawaii~). Ran phì cười trước phản ứng của cậu bạn. Bỗng cả hai giật mình khi nghe thấy tiếng cười của Kazuha, Heiji, Shiho và Hakuba
- HA HA HA HA!!!
Shinichi và Ran ngạc nhiên nhìn nhau, chạy một mạch vào phòng ngủ. Nhưng sau đó, cả hai cũng cười lăn cười bò bởi cảnh tượng trước mặt
Aoko trong bộ pyjama hình thỏ, đang bị Kaito... quắp chặt lấy. Hai tay anh ghì chặt lấy vòng eo cô, chân gác lên đùi cô. Kaito mỉm cười hài lòng với "gối ôm" mang tên Aoko. Và điều đáng chú ý ở đây là Aoko đang quay mặt về phía Kaito, rụi đầu vào ngực anh ngủ ngon lành.
Nhìn cô như một con mèo nhỏ trong vòng tay ấm áp của chủ vậy
Cả sáu người không hẹn mà cùng lôi điện thoại ra chụp ảnh cặp đôi dễ thương kia ở mọi góc độ. Sau đó, Heiji cố nén cười, lay lay cậu bạn
- Hey Kuroba!
Dậy mau!! Mặt trời lên cao lắm rồi! (Sun: Xạo vừa thôi ông kẹ! Tôi vừa ngoi lên mà!)
- Muộn thế cơ à?
- Kaito mở mắt, đập vào mắt anh là khuôn mặt phóng đại của Aoko. Khoảng cách giữa hai người bây giờ gần đến nỗi anh có thể nhìn rõ từng sợi lông tơ trên da mặt mịn màng của cô.
Chóp mũi của cô và anh đang chạm vào nhau, và đôi môi cô... đang rất gần môi anh. Đôi môi hồng xinh xinh chúm chím như hai cánh hoa anh đào, làm anh chỉ muốn cắn.
Nhưng Kaito đã bật dậy, lắc đầu thật mạnh để quên đi suy nghĩ biến thái của mình
Khi Kaito nhìn xung quanh, tất cả đang đứng cạnh anh và cười đầy gian tà. Anh nhíu mày, nhưng phát hiện ra chân mình vẫn còn đặt trên đùi Aoko nên vội rút lại, nhảy vọt lên giường. Đến lúc này thì Heiji, Shinichi, Ran, Kazuha và Shiho không nhịn cười được nữa.
Kaito lừ mắt nhìn đám bạn
- Mấy người hay lắm!
- Hai cậu tình cảm quá đi mất! Đến trong giấc ngủ còn tìm thấy nhau
- Kazuha giả vờ thốt lên đầy ghen tị. Kaito liếc cô bạn
- Vậy cậu với Hattori không như thế sao?
Kazuha lập tức á khẩu, mặt mũi đỏ tưng bừng. Heiji cũng bối rối không kém, vội vàng thanh minh
- Này này... ăn nói linh tinh! Sao cậu không nói Kudo với Mori í! Hai người đó dính nhau như sam còn gì!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!