Phương Cảnh Hành chưa từng nghĩ rằng Tạ Thừa Nhan lại lừa mình.
Bọn họ lớn lên cùng nhau, tình cảm đậm sâu, không có quá nhiều lo ngại nên có rất nhiều chuyện anh luôn hỏi thẳng.
Tối hôm qua anh chủ yếu chỉ muốn biết liệu bạn thân có ý với Phong Ấn Sư không, chứ cũng không nhắm đến ảnh chụp, tình cờ nói đến đoạn đó thì thuận miệng hỏi một câu.
Với quan hệ này của bọn họ, Tạ Thừa Nhan cho thì cho, không cho thì thôi, thật sự không cần phải lừa anh, thế nên anh cũng không nghĩ nhiều.
Ai ngờ cuộc đời là những cú lừa.
Vì bức ảnh này đúng thật là photoshop.
Để tránh ngộ thương người ta, anh còn cẩn thận quan sát lại khung cửa.
Khi nhìn bình thường thì chỉ thấy một độ cong rất rất nhỏ, nhưng phóng to lên thì tương đối rõ, thêm nữa là khuôn mặt này quá mức chói lòa, nếu như không phải anh tình cờ đưa mắt nhìn khung cửa thì chắc cũng chẳng phát hiện nổi.
Nhìn khung cảnh thì hình như là chụp trong phòng khách sạn.
Chắc là hôm qua phải photoshop vội nên mới sót chi tiết này.
Vậy giờ vấn đề là.
Tại sao Tạ Thừa Nhan lại lừa anh?
Tạ Thừa Nhan và Phong Ấn Sư có quan hệ tốt như vậy, hẳn là sẽ không bôi nhọ Phong Ấn Sư.
Nhưng đương yên đương lành y cũng sẽ không đùa mình kiểu này, thế nên chắc chắn là có một lí do nào đó mà phải làm vậy.
Phương Cảnh Hành hồi tưởng lại trạng thái tối hôm qua của Tạ Thừa Nhan, lại liên kết với tấm ảnh giả này, cứ cảm thấy người nào đó có vẻ giấu đầu hở đuôi.
Khả năng lớn nhất là Tạ Thừa Nhan biết dự án nghiên cứu của viện.
Với tình bạn của bọn họ, Tạ Thừa Nhan hoàn toàn có thể nói với anh một câu rằng chuyện này liên quan đến dự án, vậy thì anh sẽ không hỏi nữa.
Nhưng ngay cả một câu cũng không chịu nói, điều đó chứng tỏ vai trò của Tạ Thừa Nhan trong việc này không chỉ là người qua đường đơn thuần, mà ít nhiều cũng có liên quan.
Phương Cảnh Hành vừa nghĩ đến đây thì nghe thấy tiếng điện thoại kêu.
Anh thấy tên của ảnh đế hiện lên, bấm kết nối.
Sáng hôm nay Tạ Thừa Nhan không có cảnh quay nên ngủ đến gần giữa trưa mới no giấc.
Y hồi tưởng lại chuyện ngày hôm qua, đột nhiên lo lắng bức ảnh kia sẽ khiến Cảnh Hành thay đổi thái độ với cậu nhỏ, thế nên mới gọi điện tới.
Y hỏi: Ông ăn cơm chưa?
Phương Cảnh Hành đáp: Chưa, ông thì sao?
Tạ Thừa Nhan nói: Chuẩn bị ăn đây.
Y hơi ngừng một lát:
"Ông xóa ảnh chưa đấy?"
Phương Cảnh Hành nói dối không chớp mắt: Rồi.
Tạ Thừa Nhan yên tâm, dù sao cũng là lịch sử đen tối của mình.
Y chắp vá:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!