Tạ Thừa Nhan: Ông nghiêm túc đấy à?
Phương Cảnh Hành: Ừ.
Tạ Thừa Nhan nhìn ảnh, rất thành khẩn hỏi trợ lý: Đẹp không?
Trợ lý một lời khó nói hết nhìn y.
Tạ Thừa Nhan nhìn vậy là hiểu, im lặng.
Như này mà còn thấy cũng được thì thẩm mỹ của Cảnh Hành lệch lạc đến mức độ nào vậy?
Bảo sao đến giờ vẫn còn độc thân, hóa ra là chưa gặp ai vừa mắt.
Ủa khoan, lộn rồi.
Y đi lệch hướng rồi.
Không phải là Cảnh Hành thích cậu nhỏ, mà là muốn mời cậu nhỏ vào câu lạc bộ.
Mà kiểu người chuyên bao che khuyết điểm như Cảnh Hành, lại luôn săn sóc với tất cả mọi người thì chắc chắn sẽ không nói được mấy lời khó nghe.
Y bèn nhắn thêm tin nữa, tìm kiếm sự đồng cảm:
Dù sao thì nhìn anh ấy như vậy mình cũng thấy đau lòng mà đúng không?
Đâu chỉ là đau lòng...! Phương Cảnh Hành ở đầu kia nghĩ.
Tạ Thừa Nhan hoàn toàn không biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào với anh, Phương Cảnh Hành nhắn lại mỗi chữ ừ.
Tạ Thừa Nhan lau mặt, thầm nghĩ cuối cùng cũng qua cửa.
Quay phim cả đêm, thanh máu sắp cạn rồi, não y cũng đã rơi vào tình trạng chết máy.
Tạ Thừa Nhan ép mình phải tỉnh táo tập trung, y cũng cảm thấy thế là ổn thỏa rồi.
Sau khi đưa cái ảnh này ra thì dù sau này y có đối xử tốt với cậu nhỏ đến mức nào đi chăng nữa thì chắc Cảnh Hành cũng sẽ không nghi ngờ gì đâu.
Tạ Thừa Nhan còn cố bổ sung:
Xem xong nhớ xóa nhé, dù sao cũng là thông tin cá nhân của người ta.
Lúc này Phương Cảnh Hành mới tỉnh lại, nhớ ra Phong Ấn Sư phải tham gia vào dự án nghiên cứu, Khương Thi Lan hẳn là sẽ không tùy tiện đưa ảnh cho Tạ Thừa Nhan như vậy, bèn hỏi: Ảnh này ông hỏi xin mẹ à?
Tạ Thừa Nhan biết lúc này đầu óc mình không tỉnh táo, nên không dám nhắn lại ngay.
Y nhìn chằm chằm câu hỏi, suy đi tính lại, cuối cùng mới đưa ra một câu trả lời khá chặt chẽ: Không, mẹ tôi không cho đâu, nhưng tôi biết mật khẩu tài khoản đám mây* của bà ấy.
Cái này là tôi lén lên đó lấy về đấy, ông đừng có mà để lộ cho mẹ tôi biết.
*Không thấy nói rõ là dịch vụ gì, nhưng mọi người cũng biết các dịch vụ lưu trữ dữ liệu trên đám mây như google drive hay icloud rồi đúng không.
Lần thứ ba Phương Cảnh Hành nhắn cho y một chữ ừ.
Nhưng lần này còn kèm thêm một câu: Đi ngủ sớm đi, ngủ ngon.
Tạ Thừa Nhan: Ngủ ngon.
Y đóng khung chat lại, thở ra một hơi thật dài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!