Trong đại điện lập lòe ánh lửa yếu ớt, những tiếng nổ của chiêu thức đứt quãng vang lên.
Boss làm vẻ mặt khinh bỉ nhìn cây cột trước mắt, vươn tay tung chiêu tấn công, đại khái là cho rằng đã đánh được người chơi, còn ngạo nghễ cười một tiếng.
Phía trên trụ đá, Phương Cảnh Hành giẫm lên phần mép cột, chân còn lại đặt trên pháp trượng, nhắc nhở:
"Mau lên, lát nữa pháp trượng sẽ biến mất."
Hành động của anh tương đương với việc vứt bỏ trang bị.
Trong Du Mộng, khi người chơi vứt thứ gì đó mà sau một thời gian không có ai nhặt, hệ thống sẽ tự động thu hồi.
Anh nói:
"Hay là anh dịch vào một tí đi, cho em chỗ để đặt chân với."
Khương Thần nhích sang một chút.
Cuối cùng Phương Cảnh Hành cũng có thể đặt hai chân lên, nhưng thật ra chỉ có nửa bàn chân là chạm sàn, nửa còn lại vẫn thò ra ngoài, nếu có người thứ ba ở đây, e là sẽ sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh ướt cả người.
Khương Thần nói:
"Cậu đi lên thì cũng có tác dụng gì đâu."
Thật ra cậu có thể đứng dậy, để cả hai mỗi người đứng một bên.
Nhưng kĩ năng bị giới hạn khoảng cách tung chiêu, giờ cậu phải ngồi mới với tới boss, nếu đứng dậy, chiều cao của nhân vật cộng thêm một cái cột đá, chắc chắn là boss sẽ nằm ngoài tầm tấn công.
Phương Cảnh Hành nói:
"Nên để em ngồi lên chân anh nhé, hay là anh ngồi lên đùi em đi vậy?"
Anh tươi cười đề nghị:
"Hay là bọn mình bốc thăm quyết định đi?"
Khương Thần đang định mở miệng lại nghe thấy cái câu bốc thăm, lập tức không muốn để ý tới tên này nữa.
Phương Cảnh Hành nói:
"Hay là em đứng đây cổ vũ hô 6 cho anh, nhìn anh đánh nhé?"
Khương Thần nói:
"Chỉ hô 6 thì nói làm gì, có giỏi cậu diễn luôn khí thế của fan hâm mộ đi cho tôi xem."
Phương Cảnh Hành rất sảng khoái: Ok.
Nếu như đối phương là một người khác, có thể anh sẽ còn muốn giữ giá.
Nhưng cậu nhóc Phong Ấn Sư này...! Ngày đầu tiên anh đã để lộ bản tính rồi, giờ có hiền lành ngoan ngoãn thì người ta cũng không tin nữa, bèn nói:
"Chồng ơi anh lợi hại quá, chồng yêu à cố lên, nam thần em yêu anh."
Năm đó đội trưởng Khương như mặt trời ban trưa, luôn được fan cổ vũ như vậy.
Khương Thần đã nghe đến mòn tai rồi, nội tâm không hề gợn sóng, tiếp tục bình tĩnh đánh boss.
Phương Cảnh Hành hô hào một hồi, thấy thằng nhóc này vẫn bình thản như không thì ngừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!